Mà cấp bậc cùng lấy được thân phận đệ tử Cung Hỗn Nguyên, thân phận càng cao thì có thể ngưng luyện ra hóa thân Thần niệm càng mạnh.
“Mạnh Tinh Hà.”
Một âm thanh già nua vang lên trong đoàn khí tức hỗn độn.
Thân thể Mạnh Tinh Hà chấn động, vội vàng nói: “Có mặt.”
Ông ta vừa dứt lời, trong đoàn khí tức hỗn độn đó lập tức bộc phát ra một luồng uy áp, toàn bộ đặt ở trên người Mạnh Tinh Hà.
Nếu như là ở ngoại giới, Mạnh Tinh Hà hoàn toàn không sợ chút sức mạnh này.
Nhưng giờ phút này đang ở trong căn nguyên không gian, luồng uy áp này suýt chút nữa đè ép hóa thân Thần niệm của ông ta đến mức sụp đổ!
“Tiền bối! Ngài đang làm gì vậy?”
Mạnh Tinh Hà khiếp sợ nói.
Dưới trạng thái này, ông ta hoàn toàn không phân ra được bất kỳ tâm niệm đi cảm ngộ sức mạnh bản nguyên gì cả!
“Không có gì.
Chỉ là thấy ông không vui mà thôi.”
m thanh trong khí tức hỗn độn nói.
Mạnh Tinh Hà nghe vậy, càng phẫn nộ không thôi.
Toàn thân Đường Tuấn bao bọc trong khí tức hỗn độn, nhìn về phía những người bên cạnh Mạnh Tinh Hà, cười nói: “Các người muốn giúp ông ta không?”
Mấy người đó ngây ra một lúc, sau đó mạnh mẽ lắc đầu.
Bọn họ chỉ là đệ tử ngoại vi, không đấu nổi với một đệ tử nội môn gần Tôn Giả.
Mấy người họ đồng tình nhìn về phía Mạnh Tinh Hà.
Đường Tuấn hạ giọng nói: “Mạnh Tinh Hà, hôm nay có tôi ở đây, ông đừng hòng tu luyện.”
Mặc dù hiện tại anh không phải là đối thủ của Mạnh Tinh Hà, nhưng có thể mượn thân phận Cung Hỗn Nguyên đến trấn áp đối phương một lúc, Đường Tuấn cũng không ngại.
Mạnh Tinh Hà cắn răng nói: “Tiền bối, rốt cuộc ngài là ai?
Tôi đắc tội với ngài từ khi nào vậy?”
Mới tháng mới có một cơ hội quý giá cảm ngộ căn nguyên không gian, nếu như mất đi như vậy, thật sự ông ta không cam lòng.
Đường Tuấn cười nói: “Chỉ là thấy ông không vui mà thôi.”
Nói xong, Đường Tuấn bắt đầu tăng khí thế đến chèn ép.
Ầm ầm ầm.
Hóa thân Thần niệm của Mạnh Tinh Hà trực tiếp vỡ ra, biến mất trong căn nguyên không gian.
“Đáng ghét!”
Trong căn cứ Hồng Cửu, biểu cảm Mạnh Tinh Hà hung tợn, bạo phát ra luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
Mọi thứ mọi vật trong phạm vi mười mét quanh ông ta đều vỡ vụn thành bột mịn.
“Rốt cuộc là ai?”
Mạnh Tinh Hà gầm lên như dã thú.