*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cách rất xa, bọn họ đều có thể nhìn thấy rất nhiều tử linh đang bay múa trong khe Phong Ma.
Đây là tuyệt địa, đủ để khiến phần lớn Thần Quân chùn bước.
“Bác sĩ Đường, chúng ta phải tiến vào khe Phong Ma sao?”
Có người run giọng hỏi.
Người hỏi chính là nửa bước Thần Quân, ở bên ngoài cũng được xem là một cường giả.
Nhưng lúc này nói chuyện lại mang theo sợ hãi, có thể thấy được hung danh của khe Phong Ma như thế nào.
Không ai cười nhạo anh ta, ngược lại có càng nhiều người nhìn về phía Đường Tuấn.
Mười Thần Quân đều nhíu mày, có biểu cảm muốn nói lại thôi.
Đường Tuấn lắc đầu, nói: “Chúng ta không cần tiến vào khe Phong Ma, chỉ cần tiến hành dò xét bên ngoài là được.
Một khi phát hiện tung tích Cổ Ma tộc, tôi sẽ lập tức thông báo cho tướng quân Phong và Cổ Linh Vương.”
Nghe Đường Tuấn nói vậy, trái tim đang treo lơ lửng của mọi người được buông lỏng.
Nếu như chỉ là ngoại vi khe Phong Ma, với thực lực của đội ngũ bọn họ có lẽ sẽ không có nguy hiểm quá lớn.
Nhìn dáng vẻ của mọi người, Đường Tuấn chỉ có thể thầm hy vọng đừng gặp Đại Ma Thần.
Trong hiểm địa này, nếu gặp phải Đại Ma Thần, vậy chỉ sợ thật sự không có mấy người có thể sống sót.
Đường Tuấn bình tĩnh lại, rồi dẫn đầu chậm rãi bay về phía khe Phong Ma.
“Bác sĩ Đường, để chúng tôi đi trước cho.”
Trong mười Thần Quân chỉ có hai cảnh giới Thần Quân trung kỳ dường như đồng thời nói.
Tầm quan trọng của Đường Tuấn đối với quân diệt ma lớn hơn bọn họ rất nhiều.
Cho dù biết thực lực của Đường Tuấn nhưng bọn họ vẫn không yên tâm.
“Cùng nhau đồng hành đi.”
Trong lòng Đường Tuấn ấm áp, anh không tiện từ chối ý tốt của hai người họ, đành phải nghĩ ra cách thỏa hiệp.
Lúc này hai người họ mới đồng ý.
Hai cảnh giới Thần Quân trung kỳ này là Thiên Phong Thần Quân và Viêm Lang Thần Quân.
Một người đến từ Hải tộc, người còn lại đến từ Yêu tộc.