Chiến Thần Thánh Y

Chương 3288




Phương pháp huấn luyện của bọn họ rất  đặc thù. Mỗi người sẽ cõng một ngọn núi nhỏ cao vài trăm mét ở trên lưng, chạy một cách khốn khổ. Mỗi bước chân dẫm trên mặt đất đều phát ra tiếng vang “ầm ầm” trầm thấp. Ven đường cũng không bình yên, thỉnh thoảng sẽ lại có khí tức nguy hiểm bùng nổ, nuốt chửng con người.  

Dưới hoàn cảnh huấn luyện nghiêm khắc như vậy, tỉ lệ tử vong là rất cao, thật sự vô cùng tàn khốc.  

Nhưng giờ phút này, trên ngọn núi nhỏ cách nơi của các binh lính không xa có vài bóng người đứng thẳng tắp, ánh mắt hờ hững nhìn hết thảy. Cho dù những binh lính kia có lâm vào nguy hiểm, có thể gục xuống bất cứ lúc nào thì bọn họ vẫn thờ ơ như cũ.  

Trong những người này, có một nam một nữ đứng ở phía trước. Người đàn ông ăn mặc đơn bạc, lộ ra da thịt màu đồng rắn chắc, trên người tản ra hơi thở chết chóc. Người phụ nữ có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác rất lạnh lùng, giống như ai thiếu cô ta mấy ngàn vạn linh thạch vậy.  

Người đàn ông trung niên nhíu mày, có chút không hài lòng, nói: “Bác sĩ Viên, thành quả nghiên cứu lần này của cô cũng không phải là quá tốt.”  

“Lúc trước bác sĩ Tô đảm nhiệm vai trò bác sĩ chỉ đạo, tỉ lệ tử vong tân binh của quân diệt ma chỉ tầm khoảng 30%. Mà hiện tại dùng phương pháp của cô, cũng dưới hoàn cảnh huấn luyện như vậy nhưng tỉ lệ tử vong lại sắp lên tới 70%, ước chừng đã gấp đôi.”  

Người phụ nữ này vậy nhưng chính là một trong năm vị đại thần y sư của ngân hà trung ương – Viên Lâu Lan.  

Viên Lâu Lan cau mày không vui, nói: “Tướng quân Phong, chuyện này không thể trách tôi, chỉ có thể nói đó là do tố chất của những người mới quá kém. Bọn họ không chịu nổi phương pháp khai phá thân thể của tôi, cho nên không thể kích thích được ra bao nhiêu tiềm năng. Hơn nữa, những tên nhóc chết một cách dễ dàng như vậy trong đợt huấn luyện cũng không đáng để bồi dưỡng. Chết thì chết.” Sinh mệnh ở trong miệng cô ta bé nhỏ đến mức không được xem là gì.  

Tướng quân Phong chau mày càng chặt, nói: “Bác sĩ Viên, theo như mấy người chúng tôi cân nhắc, cô thật sự không có khả năng đảm nhiệm vị trí bác sĩ chỉ đạo của quân diệt ma.”  

Anh ta vừa mới dứt lời, khuôn mặt lạnh như băng của Viên Lâu Lan lộ ra vẻ khinh thường rõ ràng, nói: “Tôi biết ý định của các ông. Không phải là các ông muốn mời một vị bác sĩ từ thế giới khác đến hướng dẫn sao?”   

Cô ta cười lạnh lùng, nói: “Đừng trách tôi không nhắc nhở các ông. Đối với việc nghiên cứu khai phá thân thể tu hành giả, thầy của tôi là người giỏi nhất trong thời đại này. Nhưng hiện giờ thầy tôi đã chết mà tôi lại là người kế thừa y thuật của ông ấy, cho nên tôi chính là người giỏi nhất. Cho dù các ông có tìm khắp cả tinh hải, cũng tìm không ra được người ưu tú hơn tôi trong phương diện này. Đừng uổng phí tâm tư nữa. Đến lúc đó, nếu toàn bộ quân diệt ma bởi vậy mà chết sạch, các ông cũng đừng nghĩ đến việc tìm tới tôi.”  

Tướng quân Phong nghe vậy thì không kìm nổi giận dữ trong lòng, nói: “Ở phương diện này, bác sĩ Viên quả thật là người giỏi nhất, nhưng cũng không nhất định chỉ có cô.”  

“Ông có ý gì?” Ánh mắt sắc bén của Viên Lâu Lan nhìn về phía tướng quân Phong.  

Tướng quân Phong phất phất tay, nói: “Không biết bác sĩ Viên có nghe qua cái tên Đường Tuấn này chưa?”  

Viên Lâu Lan ngẩn ra, khinh thường nói: “Chính là kẻ còn sót lại của Trái Đất kia sao? Chẳng lẽ các ông muốn mời anh ta. Theo như tôi nhớ, anh ta còn không phải thần y sư, đúng chứ?”  

Tướng quân Phong nói: “Thật trùng hợp, cách đây không lâu, bác sĩ Đường Tuấn đã thành công vượt qua lôi kiếp, hiện tại đã là thần y sư. Cậu ta nắm giữ hai loại y thuật khai phá nhân thể cấp độ nghịch thiên. Tôi nghĩ, so với cô, cậu ta càng thích hợp với vị trí hướng dẫn y thuật của quân diệt ma hơn. Cô chuẩn bị mà bàn giao lại đi.”  

Sắc mặt Viên Lâu Lan khó coi. Điểm tốt của việc trở thành bác sĩ chỉ đạo của quân diệt ma không ít. Lợi ích lớn nhất trong đó chính là bác sĩ chỉ đạo có quyền ưu tiên lựa chọn bảo bối mà quân diệt ma càn quét được khí tiến vào chiến trường kỷ nguyên. Hơn nữa lúc tham gia chiến tranh, bác sĩ chỉ đạo có thể nhận được sự bảo vệ tốt nhất, gần như sẽ không thể chết. Thầy của cô ta – Tô Không Du là vị bác sĩ chỉ đạo đầu tiên chết ở chiến trường kỷ nguyên.