Chiến Thần Thánh Y

Chương 3220




Đường Tuấn cười lớn một tiếng, bộ dáng điên cuồng cũng hiện rõ, nói: "Ngao Vấn Thiên anh quá ngạo mạn rồi, cho dù có ở trong lôi kiếp thì tôi cũng có thể ngược đãi anh."  

"Vậy thì thử xem."  

Ánh mắt của Ngao Vấn Thiên không thể coi thường, mới vừa rồi bị Đường Tuấn đập tới ném lui như vậy đã khiến anh ta mất hết thể diện rồi, lúc này cũng muốn nhanh chóng tìm lại.  

Dưới lôi kiếp, thân hình rồng khổng lồ của Ngao Vấn Thiên giãy dụa, một con Thần Long vẫy đuôi đập tới hướng của Đường Tuấn.  

Cùng lúc đó, hai luồng lôi điện trên bầu trời chia nhau đánh vào Đường Tuấn và Ngao Vấn Thiên.  

Lôi Quang chói mắt chiếu sáng phía chân trời khiến nhiều người đều phải nheo mắt lại.  

Răng rắc.  

Lôi điện đầu tiên đánh vào trên cơ thể giống như ngọn núi nhỏ của Ngao Vấn Thiên, nhưng chỉ khiến anh ta cứng đờ trong chốc lát, cũng không ảnh hưởng bao nhiêu với anh ta.  

Anh ta nhe răng cười một tiếng, nói: "Đường Tuấn, thấy chưa. Anh tính sai rồi."  

Đường Tuấn hừ nhẹ một tiếng, mặc cho lôi điện trên bầu trời đánh vào đỉnh đầu của mình.  

Hình ảnh Đường Tuấn bị lôi điện đánh cho cả người cháy đen thui trong tưởng tượng của mọi người cũng không có xuất hiện, lôi điện đánh vào cơ thể của Đường Tuấn, giống như trâu đất vào biển rồi tan biến vào hư vô.  

Mọi người còn chưa hồi phục lại tinh thần thì hai tay của Đường Tuấn đã bắt được đuôi rồng, sau đó vung vẫy điên cuồng giống như trước vậy.  

Nụ cười nhạt trên khuôn mặt của Ngao Vấn Thiên còn chưa tản đi đã cảm giác trời đất quay cuồng.  

Anh ta lại bị Đường Tuấn xoay thêm lần nữa.  

Nếu như là lúc trước thì anh ta còn sử dụng được sức mạnh để giãy ra ngoài.  

Nhưng bây giờ lôi điện trên bầu trời thỉnh thoảng đánh trên người của anh ta, khiến cho cơ thể và pháp lực của anh ta xuất hiện sự đình chỉ trong chốc lát, căn bản không có cách nào tích trữ lại toàn bộ sức mạnh.  

So sánh với Đường Tuấn thì lôi điện không có chút ảnh hưởng nào.  

Trong lúc choáng váng, Ngao Vấn Thiên cũng trợn mắt há hốc mồm, cơ thể của người này vậy mà lại còn dũng mãnh hơn cả anh ta! Cuối cùng anh cũng hiểu được tính toán của Đường Tuấn.  

"Đường Tuấn, tôi muốn gi ết chết anh!"  

"Anh vô liêm sỉ! Có bản lĩnh thì thả bổn thái tử ra đi!"  

Ngao Vấn Thiên xấu hổ và tức giận lẫn lộn, thân là thái tử của Long tộc vậy mà lại bị người ta xoay như chong chóng hai lần liên tục, thể diện đã mất hết cả rồi.  

Quá đáng hơn là anh ta càng ra sức mắng thì thủ đoạn của Đường Tuấn càng ác nghiệt hơn, vậy mà lại dùng thân hình rồng của anh ta để đi giúp chống đỡ lôi kiếp! Đám người Long tộc và Hải tộc ở phía dưới chấn động không nói nên câu, đây thật sự là Long thái tử vô địch trong ấn tượng của bọn họ sao?  

Sao lại cảm thấy giống như một bao cát hình con rồng vậy.  

Đám người Long tộc tức giận đến cơ thể run rẩy, có vài người muốn tiến lên giải cứu Long thái tử, nhưng lập tức bị người ngăn cản: "Các người điên rồi sao? Với tu vi của các người một khi tiến vào phạm vi của lôi kiếp thì lôi kiếp sẽ lập tức tăng cường, đến lúc đó bị thương vẫn là Long thái tử."  

Lời này khiến cho những người đó không dám hành động gì nữa.  

"Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?"  

Có người không nhịn được mà hỏi, bọn họ thật sự không thể xem nổi nữa rồi, đường đường là Long thái tử lại bị người ta ức hiếp tới bộ dáng như vậy.