*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai Long Vệ Hoàng Kim mang theo Đường Tuấn cùng con thú nhỏ đi tới một tòa biệt thự, tiến vào đại sảnh trong biệt thự, có thể nhìn thấy Ngao Nguyên đang ngồi trên một cái ghế, một Long Vệ cũng mặc áo giáp hoàng kim đang đứng bên cạnh ông ta, hơi khom lưng, Ngao Nguyên đang thấp giọng dặn dò một số chuyện.
Lúc Đường Tuấn tiến vào, Ngao Nguyên dường như cũng dặn dò xong, Long Vệ Hoàng Kim kia nhìn Đường Tuấn một cái, cuối cùng cùng hai Long Vệ Hoàng Kim khác ra khỏi đại sảnh.
Ngao Nguyên chỉ vào một cái ghế dựa, nhẹ giọng nói: "Ngồi đi.”
Đường Tuấn ngồi xuống, anh kỳ quái nhìn bố trí trong phòng.
Lúc anh tiến vào cũng có chút tò mò phong cách trang trí của tòa biệt thự này, rất giống Cổ Hoa Hạ, tòa đại sảnh này cũng như thế, vừa tiến vào rất dễ làm cho người ta lầm tưởng đi tới Cổ Hoa Hạ.
Ngao Nguyên giải thích: "Cậu không cần kinh ngạc, rất nhiều kiến trúc của Long tộc đều rất giống Địa Cầu, đặc biệt là Hoa Hạ.
Năm đó bộ tộc chúng tôi có tình bạn qua lại cùng Địa Cầu, nên văn hóa truyền bá lẫn nhau cũng rất bình thường.”
Trong lòng Đường Tuấn mới thoải mái.
Ngao Nguyên không có tính toán hàn huyên, nên trực tiếp hỏi: "Lần này cậu tới, hẳn là muốn tiến và Hóa Long địa đi.”
Đường Tuấn nói: "Ừm.
Tu vi của tôi đạt tới bình cảnh.”
Ngao Nguyên quan sát Đường Tuấn, cười nói: "Không sai.
Trong thời gian ngắn như vậy đã đạt tới đỉnh phong của Động Hư Cảnh, nguyên lực sinh mệnh của thế giới nhỏ cũng rất mạnh, nếu như tiến vào Hóa Long địa có xác suất rất lớn có thể đột phá thêm một tầng cảnh giới.”
Ông ta bỗng nhiên lộ ra vẻ cười khổ, nói: "Nhưng mà cậu tới cũng không phải đúng lúc, khoảng thời gian trước mấy vị trưởng lão phụ trách mở Hóa Long địa bởi vì có việc nên đều đã rời khỏi Long tộc.
Dựa vào một mình tôi, cũng không có biện pháp mở ra Hóa Long địa.”
Đường Tuấn nhướng mày, nói: "Vậy phải đợi bao lâu?”
Ngao Nguyên nói: "Mười ngày.
Tôi đã thông báo cho họ rằng họ có thể trở lại muộn nhất là mười ngày.”
Đường Tuấn nói: "Được.”
Ngao Nguyên nói: "Vậy mười ngày này, trước tiên anh hãy ở lại trong Định Long Giới đi.”
Trên mặt ông ta bỗng nhiên lộ ra ý cười, nói: "Bác sĩ Đường, chịu ảnh hưởng của Long tộc tôi, những người tu hành Định Long giới cũng có chút hiếu chiến.
Nếu như trong thời gian này họ làm phiền đến cậu, vậy xin cậu bỏ qua cho.”
Đường Tuấn cười nói: "Không sao.
Mười ngày nay tôi vừa vặn muốn dốc lòng nghiên cứu y thuật, hai tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ, cũng không có thời gian để ý tới bọn họ.”
Ý cười trên mặt Ngao Nguyên cứng đờ, trong mắt hiện lên một vẻ bất ngờ, nhưng ông ta chợt