Những người nhà họ Vương còn sống sót cứ như những thi thể kia vậy, vẫn ngồi dưới đất không dám động đậy.
Vương Phàm thấy thế, trong lòng cũng hiểu được dù cho ông ta còn sống được, nhưng tinh thần lẫn khí thế của nhà họ Vương đều đã bị người trước mắt đánh cho vỡ tan, đã không còn hi vọng thêm gì nữa rồi.
Nhưng chí ít thì vẫn còn sống.
"Nhà họ Đường, nhà họ Hải, nhà họ Diêm. Tam gia các người tự mình tạo nghiệt, dựa vào cái gì mà bắt nhà họ Vương tôi thay các người gánh chứ."
Trong lòng của Vương Phàm xuất hiện sự không cam lòng vô cùng mãnh liệt.
Vương Phàm thân là gia chủ của thế gia số một Hải Châu, hiểu rõ hơn đám người Tần Hàn Minh hơn rất nhiều.
Sau khi nghe ông ta nói xong, Đường Tuấn cũng hiểu được.
Xem ra Tam đại gia cho rằng anh có thu hoạch lớn ở Tiên Cung, muốn dùng loại thủ đoạn này để buộc anh giao ra đây mà.
"Ông đã cứu đám người Thác Bạt Tuyết nên tôi sẽ tha cho ông một mạng. Nhưng nếu như nhà họ Vương cứ tiếp tục hành động như vậy, chuyện hôm nay nhất định sẽ tái diễn thêm lần nữa."
Đường Tuấn lạnh lùng.
Vương Phàm quỳ xuống, cung kính nói: "Đa tạ đại sư Đường."
Giờ phút này vị gia chủ của thế gia số một Hải Châu đang tôn kính Đường Tuấn như tôn kính thần phật.
"Giúp tôi chăm sóc cho đám người Thác Bạt Tuyết Tình thật tốt."
Nói xong câu đó, Đường Tuấn lập tức biến mất khỏi đại sảnh nghị sự.
Tuy rằng anh ta chưa gặp qua đám người Thác Bạt Tuyết Tình nhưng đã dùng tinh thần lực dò xét qua bọn họ, thương thế không có nghiêm trọng lắm, với y thuật của bọn họ cũng đủ để tự chữa trị cho bản thân.
Trước khi bắt Tam gia trả giá thật lớn thì anh cũng chưa muốn nhìn thấy bọn họ.
Sau khi Đường Tuấn rời đi không lâu, đám người Thác Bạt Tuyết Tình theo hướng dẫn của Vương Văn đi vào đại sảnh nghị sự, trên mặt lộ ra sự vui mừng.
Nhưng nghe thấy trong đại sảnh nghị sự lại chẳng có người mà họ muốn gặp thì vẻ mặt hớn hở nhất thời hoá thành sự thất vọng.
Vương Phàm nhìn mấy người đó, nói: "Là cậu ta về rồi. Các cô cậu đã có một người thầy rất giỏi."
Ông ta nhìn về phía bên ngoài đại sảnh nghị sự, bầu trời vốn còn đang trong xanh dường như có xu hướng âm u dần, ông ta lẩm bẩm nói: "Có thể Tam gia thật sự sẽ bị xoá tên rồi."
Tinh thần lực cấp tám trong Tam đại thế gia là số một, hơn nữa Đường Tuấn còn giống như có phương pháp Thuấn Di, nhân vật như vậy chắc chắn chính là ác mộng của Tam đại thế gia.
Đường tuấn xuất hiện ở cổng thôn Thạch.
Cánh cổng lớn đã bị nhuốm đỏ bởi máu tươi, một bên cánh cổng còn có vệt máu thấm sau vào, giống như dòng suối tràn từ trong thôn ra ngoài, đó là dấu vết của rất nhiều máu đã đông lại từ rất lâu mà thành.
Anh nhìn về phía trong thôn, thôn xóm náo nhiệt trong ấn tượng của anh nay không còn một bóng người, lộ ra hơi thở kỳ lạ.
Anh chậm rãi đi đến gần trong thôn, mỗi một bước đi đều có thể thấy thi thể tụm năm tụm ba ngã trên mặt đất.
Trạng thái khi chết của những thi thể này đều cực kỳ thê thảm, oán khí nồng nặc không thể xua tán đi.