Mộ Thanh kích động lấy tinh thạch ra, đặt ở trên tay, hưng phấn nói: "Xem ra truyền thuyết là thật, trên đỉnh núi của núi Vạn Thần thật sự có mạch khoáng do khí tức thần thánh hình thành. Tiếng nổ lớn vừa rồi rất có thể là do mạch khoáng phát ra. Cho dù không chiếm được mạch khoáng, nếu như có thể đạt được thêm một ít tinh thạch, xác suất sư phụ đột phá Thần Quân cũng sẽ tăng lên rất nhiều.”
Hai người đứng ở trên một tảng đá tương đối cao, đưa mắt nhìn lại, nhất thời phát hiện ở nơi đống đá vụ có rất nhiều ánh sáng lóe ra, giống như ngân hà trên bầu trời đêm.
Mộ Thanh không hề do dự, chuẩn bị hạ lệnh cho các đệ tử Độc Cô Cung đi thu thập tinh thạch. Nhưng mà đúng lúc này, một thanh âm bỗng nhiên vang lên: "Thánh nữ Mộ Thanh, phát hiện ra chỗ này cũng không phải chỉ có một mình cô.”
Mộ Thanh hơi giật mình, nhìn về phía nơi thanh âm truyền đến.
Chỉ thấy ở trong khu rừng khác gần đống đá vụn, một đám người từ trong đó đi ra, đi đầu chính là Thái Hạo, phía sau anh ta là hơn mười đệ tử Đại Diễn Các cùng Trảm Thiên Long. Vừa rồi nói chuyện, chính là Thanh Phong, đệ tử Đại Diễn Các đi theo sau Thái Hạo.
Đám người Thanh Phong nhìn tinh thạch thần thánh trong đống đá loạn, ánh mắt bỗng trở nên nóng bỏng. Hiện giờ bọn họ đã bước vào Hợp Thể Cảnh đỉnh phong, lại có được truyền thừa Thần Quân, nếu như lại có được những tinh thạch thần thánh này, tương lai đột phá đến Thần Quân gần như không có vấn đề gì.
Thanh Phong nhìn Đường Tuấn đứng bên cạnh Mộ Thanh, đặc biệt là cảm nhận được mức độ suy nhược trong của hơi thở Đường Tuấn, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười châm chọc, nói: "Bác sĩ Dược, chúng ta lại gặp mặt. Anh bị thương à, sao anh lại yếu đuối như vậy? Trước đây nếu anh đi theo chúng tôi thì tốt rồi.”
Thái Hạo khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm.
"Bác sĩ Dược, anh không sao chứ." Ngược lại, Trảm Thiên Long thân thiết hỏi.
Đường Tuấn nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng cũng không giải thích nhiều.” Mộ Thanh nhíu mày, nhìn về phía Thái Hạo, nói: "Các anh muốn làm cái gì?”
Thái Hạo nói: "Mộ Thanh, những tinh thạch thần thánh này chúng ta cũng muốn.”
Mộ Thanh nói: "Được. Vậy ba nhà chúng ta chia làm ba phần, mỗi nhà được một phần ba.”
Tinh thạch thần thánh của đống đá vụn này là vật vô chủ, nếu ba nhà đều phát hiện, chia làm ba phần thì không thể công bằng hơn.
Sắc mặt Thái Hạo hơi trầm xuống, Thanh Phong phía sau anh ta lập tức nói: " Thánh nữ Mộ Thanh có phải là nhầm lẫn hay không. Các người dựa vào cái gì mà đòi nhận một phần ba số lượng. Như vậy đi, Đại Diễn Các tôi chiếm sáu phần mười, còn lại bốn mười cho hai phái các người chia nhau. Như vậy cho công bằng đi.”
Anh ta nói xong sắc mặt của Trảm Thiên Long và Mộ Thanh đồng thời trở nên âm trầm. Một nhà Đại Diễn Các chiếm sáu phần mười, đây mà gọi là công bằng.