*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thần Kiếm Thu thu hồi lệnh bài, lạnh lùng nói: "Tất nhiên liên quan rồi. Mặc dù trong thánh địa có nhiều người muốn thay vị trí của tôi, nhưng tôi có phúc trong người, bọn họ không làm gì được tôi. Ba ngày sau, tôi sẽ ở thành Thiên La bày pháp trận, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tới đón tôi rời đi."
Advertisement
Advertisement
Dần Thiệp nói: "Như vậy là tốt nhất. Ông đợi trong thành Thiên La mặc dù an toàn, nhưng chỉ sợ có điều bất chắc."
Thần Kiếm Thu châm chọc nói: "Vậy thì thế nào? Tôi là thánh tử của Thiên Lý Thánh Địa, chẳng lẽ bọn họ thật sự dám đến giết tôi?"
Ông ta liếc mắt nhìn Dần Thiệp, nói: "Hơn nữa, có ông ở đây, ở nơi này tinh vực Chu Tước lại có bao nhiêu người có thể giết được tôi chứ."
Dần Thiệp cười nhạt, trong nụ cười hiện ra vẻ tự tin vô cùng. Với tư cách cường giả cái thế cả chẩn thần quân bảng, ông ta có tính miệt thị người khác. Dần Thiệp nhìn về phía hư không, thấp giọng nói: "Ba ngày, qua rất nhanh."
Thần Kiếm Thu lạnh nhạt nói: "Ba ngày chắc chắn qua rất nhanh. Ngược lại tôi hy vọng bọn họ có thể thật tới giết tôi, để trước khi quay về giết được nhiều hơn mấy người, đề cao uy danh của Thiên Lý Thánh Địa tôi."
Dần Thiệp cười nói: "Thiên Lý Thánh Địa vốn đã được truyền khắp tinh hà rồi, cần gì phải mượn những tên nhóc ở tinh vực Chu Tước để đánh bóng tên tuổi."
Thần Kiếm Thu híp mắt nói: "Tốt nhất bọn họ nên tỉnh ngộ đi."