Lại nói với Mộ Thanh: “Con canh giữ ở đây, đợi cậu ta ra.”
Nói xong, ông lão Đan Thanh dẫm mấy vị trưởng lão rời đi.
“Lão quỷ Đan Thanh, giao tháp luyện hồn ra đây!” Một âm thanh vang lên ở trong không trung phía trên Độc Cô Cung.
Trưởng lão và các học trò của Độc Cô Cung đều bị kinh động, lần lượt ngẩng đầu nhìn mười mấy bóng dáng khoác áo choàng đen và người đeo mặt nạ đầu trâu.
“Mười mấy cao thủ Động Hư Cảnh!”
“Trang phục này là người của Thần Đình.”
Sắc mặt của trưởng lão và các học trò của Độc Cô Cung đều nhất loạt biến đổi.
“Huyền Linh, cuối cùng ông cũng phải ra tay rồi.” Ông lão Đan Thanh dẫn theo nhiều trưởng lão sảnh trong sảnh ngoài xuất hiện.
Người hai bên giằng co.
Sắc mặt của ông lão Đan Thanh nặng nề cứng nhắc, cái người đeo mặt nạ đầu trâu này tên là Huyền Linh, coi như là người phụ trách tinh vực Chu Tước của Thần Đình, tu vi đạt đến đỉnh phong của Động Hư Cảnh, còn mạnh hơn ông ta một chút.
“Giao tháp luyện hồn ra đây thì tha cho Độc Cô Cung của ông.” Huyền Linh thấp giọng nói.
“Mơ tưởng.” Ông lão Đan Thanh cự tuyệt ngay lập tức.
Ông ta biết thứ Huyền Linh muốn không phải là tháp luyện hồn, mà là chìa khóa mở ra Bí Tàng của Chu Tước Thần Quân cất trong tầng thứ bảy của tháp luyện hồn. Tháp luyện hồn là một trong những thần binh quan trọng nhất của Độc Cô Cung, Đan Thanh tuyệt nhiên không thể giao ra.
“Vậy thì chẳng cần thương lượng gì nữa. Ra tay.”
Huyền Linh vung tay lên, mười mấy người khoác áo choàng đen sau lưng ông đều đồng loạt ra tay.
Ông lão Đan Thanh và các trưởng lão đều ra tay, gia tăng thêm trận pháp trong Độc Cô Cung, thực lực của bọn họ tăng lên không ít, trong chốc lát cũng không rơi vào thế yếu.
Chân mày của ông lão Đan Thanh đột nhiên nhíu lại.
Ông ta không thấy Nguyên Bằng trong đám trưởng lão.
Huyền Linh cười ha ha, nói: “Muộn rồi, Nguyên Bằng đã giúp tôi đi lấy tháp luyện hồn rồi.”
Sắc mặt ông lão Đan Thanh đột nhiên biến đổi, trong lòng trầm xuống. Nếu như là bình thường, cho dù là Nguyên Bằng đi cũng chẳng động được nổi vào tháp luyện hồn, nhưng hôm nay tháp luyện hồn mở ra, một số trận pháp phòng ngự đã yếu đi rất nhiều. Nói không chừng Nguyên Bằng thật sự có thể lấy đi tháp luyện hồn. Ngay lúc này ông ta lại bị Huyền Linh quấn lấy, không cách nào rời đi được.
Trong tháp luyện hồn.
Lúc này Đường Tuấn đã lên đến tầng thứ sáu, hơn nữa cũng nắm chắc tương đối các cách thức được cất giữ trong tầng thứ sáu. Cùng với việc anh nắm giữ càng nhiều cách thức, trong lòng Đường Tuấn càng không khỏi khiếp sợ: “Mình học được mười cách thức ở tầng thứ nhất, từ tầng thứ hai đến tầng thứ năm đều đi sau vào mười cách thức này. Nhưng tầng thứ sáu lại dung hòa mười cách thức này hợp thành một cách thức.”
“Hiện nay hiệu quả tu luyện linh hồn gấp trăm lần so với trước khi vào trong tháp, gấp mười lần so với sau khi thông qua tầng thứ nhất!” Trong lòng Đường Tuấn càng thêm khiếp sợ. Hiện nay, chỉ dựa vào sức mạnh linh hồn, anh có thể giết được Hợp Thế Cảnh sơ kỳ!
Sau khi học được cách thức được cất giấu ở tầng thứ sáu, lúc này Đường Tuấn mới tiến đến cầu thang lên tầng thứ bảy.
Nhưng tiếp sau đó, anh giật mình.
Cầu thang thông từ tầng thứ sáu lên tầng thứ bảy biến mất.