Sắc mặt Mộ Thanh bình tĩnh, giống như cô ấy đã sớm biết ông lão Đan Thanh sẽ hỏi như vậy. Cô ấy bình tĩnh nói: “Đột nhiên có lĩnh ngộ.”
“Ha ha ha. Lĩnh ngộ này của con cũng đến đúng lúc quá.”
Ông lão Đan Thanh không hề hoài nghi, bởi vì người chuyện người tu hành đột nhiên có lĩnh ngộ như vậy quá bình thường. Ông ta cười nói: “Vốn dĩ ta còn chuẩn bị một chút đan dược muốn giúp con đột phá, bây giờ những đan dược này có thể tiết kiệm được rồi.”
Ông ta chán nản nói: “Nếu như ta dùng cách dẫn dắt linh hồn, con cũng không chờ đến bây giờ mới ngộ ra thức thứ ba.”
Ánh mắt Mộ Thanh bỗng nhiên lộ ra vẻ quái dị, cô ấy dò hỏi: “Thưa thầy, phương pháp dẫn dắt linh hồn thật sự lợi hại như vậy sao?”
Ông lão Đan Thanh cân nhắc trong chốc lát rồi chầm chậm nói: “Dẫn dắt linh hồn là phương pháp của y sư mạch chính, là một loại phương pháp kỹ năng bí mật hơi khó sư phụ đặc biệt dùng để truyền thụ cho đệ tử. Chẳng qua yêu cầu dẫn dắt linh hồn với người thi thuật khá cao, việc nghiên cứu về linh hồn ít nhất phải đạt trên cấp bảy, thậm chí cấp tám mới được. Thông qua phương pháp dẫn dắt linh hồn, có thể khiến người ta sâu sắc cảm nhận được sự huyền ảo khi thi triển kỹ năng bí mật, sự hiểu biết với kỹ năng bí mật càng sâu. Thế như nếu như tu vi không đủ, mạnh mẽ sử dụng phương pháp dẫn dắt linh hồn ngược lại sẽ tạo thành tổn thương cho linh hồn hai người.
Ông ta nhìn Mộ Thanh nói: “Tuy rằng ta đã đạt trên cấp bảy, nhưng cũng không nắm chắt trăm phần trăm.”
Mộ Thanh bỗng nhiên nói: “Nếu như có người thông qua dẫn dắt linh hồn để người ta nắm giữ thức thứ ba của Đồ Ngư Long, vậy chẳng phải nói tu vi người đó vượt qua thầy sao.”
Nếu thật sự như vậy thì đã khiến Đường Tuấn đang làm trưởng lão sảnh trong trở thành kẻ có tài mà không được trọng dụng rồi.
Ông lão Đan Thanh nói: “Cũng không thể hoàn toàn nói như vậy, có vài y sư gặp chuyện kỳ lạ cũng có thể thi triển phương pháp dẫn dắt linh hồn. Năm đó Cổ Thiên Thanh mới lên cấp bảy, không phải cũng có thể sử dụng dẫn dắt linh hồn sao? Chẳng qua trăm ngàn năm qua, tinh vực Chu Tước cũng chỉ có mình Cổ Thiên Thanh.”
Ông ta nhìn Mộ Thanh nói: “Nếu như thật sự có loại người như vậy, ta khi làm trưởng lão khách khanh của Độc Cô Cung cũng thừa sức.”
Trưởng lão khách khanh của Độc Cô Cung, luận địa vị còn cao hơn trưởng lão sảnh trong, gần như chỉ đứng sau cung chủ.
Trong lòng Mộ Thanh khiếp sợ, nụ cười cũng biến mất.
Ông lão Đan Thanh nghi ngờ nói: “Lẽ nào thức thứ ba không phải do bản thân con giác ngộ, mà là có người dùng phương pháp dẫn dắt linh hồn truyền dạy cho con.”
Mộ Thanh nhanh chóng lắc đầu nói: “Không phải.”
Cô ấy cũng biết việc Đường Tuấn học phương pháp dẫn dắt linh hồn truyền đi sẽ gây ra chấn động lớn bao nhiêu, đặc biệt cảnh giới tu vi của Đường Tuấn bây giờ lại chỉ có cảnh giới Hóa Thần, vừa truyền đi chỉ sợ sẽ trở thành chuột bạch thí nghiệm cho người khác.
Ông lão Đan Thanh ừ một tiếng, sắc mặt ông ta bỗng nhiên thay đổi.
Mộ Thanh dò hỏi, ông lão Đan Thanh nói: “Nguyên Vĩnh Phát cũng muốn tham gia sát hạch trưởng lão sảnh trong lần này.”
Mộ Thanh cau mày nói: “Nhưng lý lịch và tư cách của Nguyên Vĩnh Pháp không đủ, như vậy không hợp quy củ.”
Ông lão Đan Thanh thở dài nói: “Con đề cử Dược Đường kia tham gia sát hạch trưởng lão sảnh trong không phải cũng không hợp quy củ sao? Hơn nữa bây giờ rất nhiều trưởng lão sảnh trong và ngoài đều là người của nhà họ Nguyên, ta không có lựa chọn. Ngay vừa nãy thôi đề nghị của Nguyên Bằng đã có hai phần ba thành viên của hội trưởng lão đồng ý. Cho dù ta không đồng ý cũng sẽ không ảnh hưởng kết quả.”