Mọi người hít một hơi lạnh. Cú đấm vừa nãy kia đủ để đánh chết cấp cao Hóa Thần Cảnh, nhưng không tổn thượng được Đường Tuấn một chút.
Đối diện sắc mặt khó coi của Thái Hạo, trong ánh mắt anh ta cũng có chút không dám tin. Anh ta xác định cú đấm vừa nãy kia của mình cũng không có nương tay, cho dù là tu sĩ cảnh giới Hợp Thể cũng phải nghiêm túc đối phó, nhưng kết quả hiện tại thế này thực sự khiến anh ta không tin nổi. Đối phương rõ ràng chỉ có cảnh giới Hóa Thần trung kỳ, không hề nắm giữ lĩnh vực pháp tắc, sao anh ta có thể ngăn chặn được cú đấm kia?
Thái Hạo đương nhiên không ngờ tới trong cơ thể Đường Tuấn sẽ có thứ dị thú màu vàng nghịch thiên có thể coi nhẹ lĩnh vực pháp tắc như vậy. Không có lĩnh vực pháp tắc áp chế, chỉ nói riêng về trình độ hùng hồn của sức mạnh và pháp lực cơ thể, Đường Tuấn đã không thua bất cứ một vị cảnh giới Hợp Thể sơ kỳ nào.
Đường Tuấn nở nụ cười rồi nói: “Xem ra tôi cần phải ngăn anh.”
Cú đấm vừa nãy kia khiến anh đã có nhận thức sơ lược về bản thân.
Thực lực bây giờ của anh đủ ngang hàng với một người cảnh giới Hợp Thể sơ kỳ.
Trên không trung, nụ cười càn rỡ của Ly Thanh Kiếm đột nhiên biến mất, anh ta hiển nhiên cũng không nghĩ Đường Tuấn vậy mà sẽ có thực lực như vậy. Còn Ly Thanh Trần, sau khi anh ta ngẩn ra thì cười khổ không thôi: “Không hổ là anh Dược.”
Sự vui sướng Đường Tuấn cho anh ta thật sự quá nhiều, thế nên cho dù bây giờ lấy Hóa Thần đối đầu Hợp Thể, anh ta cũng có thể tiếp nhận.
Thái Hạo lại cảm thấy mình bị khinh thường, anh ta tức giận nói: “Tao không tin một mình mày với tu vi cảnh giới Hóa Thần thật sự có thể ngăn cản tao.”
Lúc nói chuyện, anh ta liên tục ra tay.
Anh ta dùng cơ thể làm vũ khí, không khác một con hung thú cổ xưa hình người, thực lực phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
“Là bí tịch vô thượng chiến thể Đại Diễn của Đại Diễn Các, không ngờ Thái Hạo vậy mà đã luyện xong. Có người nói loại chiến thể này luyện đến trình độ cao nhất không kém bao nhiêu với thể chất đặc thù. Thái Hạo có chiến thể Đại Diễn, sợ rằng cũng có thể đánh thắng một cảnh giới Hợp Thể trung kỳ bình thường.”
“Các anh xem, y sư của em trai Mười Ba kia mạnh thật. Chiến thể Đại Diễn của Thái Hạo công kích ác liệt như vậy, mỗi một chiêu đều đạt tới trình độ cảnh giới Hợp Thể, nhưng y sư kia vậy mà đều đỡ được hết. Hơn nữa còn thành thạo điêu luyện.”
“Cảnh giới Hóa Thần ngang hàng cảnh giới Hợp Thể. Chẳng lẽ người y sư này cũng là thể chất đặc thù gì sao?”
“Em trai Mười Ba đúng là rất may mắn, không chỉ có thần thể Chu Tước, ngay cả y sư dưới tay cũng đáng sợ như thế.”
Mọi người ở một bên nghị luận sôi nổi, nào có ai dám khinh thường Đường Tuấn.
“Đáng ghét.” Nhìn thấy Đường Tuấn thật sự ngăn được Thái Hạo, trong ánh mắt của Ly Thanh Quang bên cạnh lóe lên tia lửa giận.
Đúng lúc này, Ly Thanh Quang bỗng nhiên nhìn thấy hỏa linh quả Chu Tước kia trôi nổi bồng bềnh giữa không trung. Ly Thanh Trần đột nhiên xuất hiện, còn thể hiện ra sức mạnh thần thể Chu Tước, mang đến chấn động mãnh liệt cho mọi người, trong lúc nhất thời rất nhiều người đều quên mất bọn họ tới đây là vì hỏa linh quả Chu Tước.
“Chỉ cần mình đoạt được hỏa linh quả Chu Tước, nói không chừng mình cũng có thể kích hoạt được chút huyết mạch Chu Tước.” Ánh mắt Ly Thanh Quang nóng lên.
Bộp.
Trong lòng đã quyết định, Ly Thanh Quang ngay lập tức ra tay. Nhân lúc mọi người đều tập trung tinh thần lên cuộc chiến của Ly Thanh Trần và Ly Thanh Kiếm trên bầu trời, bóng hình anh ta khẽ lay động, anh ta hóa thành một luồng ánh sáng rực lửa bay về phía hỏa linh quả Chu Tước.