*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ly Thanh Thu lại nhìn Đường Tuấn bằng ánh mắt đầy căm hận, hoàn toàn không nhận thấy sự thay đổi của Mộ Thanh.
Ly Thanh Thu bỗng nhiên đứng lên, cô ta hắng giọng, sau khi thu hút sự chú ý của mọi người trong đại điện, cô ta mới từ từ nói: "Dù sao bữa tiệc vẫn chưa bắt đầu, mọi người đều đang cảm thấy nhàm chán. Sao chúng ta không thử chơi một trò chơi nhỏ đi, mọi người thấy thế nào?"
Ly Thanh Viễn vỗ tay tán thưởng, nói: "Đề nghị này của em gái không tệ, chơi một trò chơi nhỏ coi như giải trí trước khi bữa tiệc bắt đầu vậy."
Những công tử và hoàng tử khác đều gật đầu đồng ý, không cảm thấy có điều gì bất ổn cả.
Ly Thanh Viễn hỏi: "Em gái đã đề nghị như thế, chắc chắn đã có ý tưởng rồi nhỉ, nói ra xem thử."
Ly Thanh Thu khẽ cười nhìn Đường Tuấn, ánh mắt đầy khiêu khích, dường như muốn nói, đấu với tôi à, anh vẫn còn non lắm.
Ly Thanh Thu nói: "Tối nay không dễ gì chị Mộ Thanh mới có mặt ở đây, chắc chắn phải có chị ấy tham gia. Như vầy đi, chúng ta tìm ra mấy y sĩ, để bọn họ so tài y thuật với chị Mộ Thanh, nghĩ chắc sẽ thú vị lắm."
Vừa dứt lời, Ly Thanh Viễn đã cau mày nói: "Em gái, trò chơi này của em chẳng vui chút nào. Mộ Thanh là thánh nữ của Độ Nghiệp điện, không bao lâu nữa thì có thể bước vào lĩnh vực y sĩ thất phẩm. Y sĩ ở đây có ai bì được với cô ấy chứ, nói là so tài, chi bằng nói Mộ Thanh tự biểu diễn một mình thì hay hơn."
Những người khác bao gồm cả mấy y sĩ đều lần lượt gật đầu, y thuật của Mộ Thanh rất nổi tiếng, cho dù bọn họ có cùng cấp lục phẩm với cô ấy, cũng chẳng cảm thấy tự tin.
Ly Thanh Thu dường như đã dự đoán được phản ứng của mọi người, cô ta mỉm cười nói: "Y sĩ bình thường đương nhiên không phải là đối thủ của chị Mộ Thanh."
Nụ cười của cô ta chợt tắt, cô ta nói với Ly Thanh Trần: "Thập tam ca, em nghe nói anh đã thu nhận một y sĩ có tên là Dược Đường có y thuật rất giỏi ở thành Hỏa Nhai, hơn nữa còn vì anh ta mà đuổi Công Dương Tú đi, hay là cho anh ta thi thử với chị Mộ Thanh xem. Nếu có thể thắng được chị Mộ Thanh, danh tiếng của Dược Đường sẽ được vang dội khắp thành Chu Tước này. "
Khi Ly Thanh Thu đưa ra đề nghị thì Ly Thanh Trần đã cảm thấy có chút bất an, lúc này nghe cô ta nói như thế, anh ta đột nhiên cau mày nói: "Em gái, em lại muốn quậy gì nữa đây?"
Ly Thanh Thu nói: "Em đâu có quậy. Đề nghị này của em cũng là cơ hội giúp Dược Đường nổi tiếng mà, người khác có mong cũng không được."
Ly Thanh Viễn vốn nghĩ trò chơi này rất nhàm chán, nhưng khi nghe đến đây, anh ta đột nhiên mỉm cười nói: "Tuyệt, đề nghị này của em gái đúng là rất tuyệt."
Nói rồi, anh ta lại nhìn sang Ly Thanh Trần: "Thập tam đệ, em sẽ không từ chối đâu nhỉ, chỉ chơi một chút thôi mà, đâu phải là chuyện lớn lao gì đâu."
Anh ta cũng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ muốn nhân cơ hội này làm cho Đường Tuấn mất mặt, báo mối thù lần trước ở thành Hỏa Nhai.
Ly Thanh Trần nắm chặt tay.
Đây không đơn giản chỉ là một trò chơi, mà là một cuộc chiến giữa các y sĩ. Hơn nữa còn là đấu với thánh nữ của Độ Nghiệp điện, một trong những thánh địa của Chu Tước tinh vực.
Đường Tuấn thua, mất hết thể diện, sẽ bị đám người Ly Thanh Viễn châm chọc khiêu khích, thậm chí ngay cả anh ta cũng không còn mặt mũi nào nữa.
Nếu Đường Tuấn thắng, thì bất luận là thất điện hạ hay là Độ Nghiệp điện cũng đều sẽ căm hận Đường Tuấn.
Đi đường nào dường như cũng đều là ngõ cụt.
"Thập tam ca, nếu Dược Đường không muốn tham gia cũng được thôi. Chỉ cần anh ta quỳ xuống trước mặt chị Mộ Thanh, tự nhận mình y thuật thấp kém, em sẽ đổi trò khác."
Ly Thanh Thu thấy Ly Thanh Trần im lặng, cho rằng mình đã thắng chắc, nên lời nói có chút ngông cuồng. Cô ta không bao giờ ngờ được rằng lời đề nghị này của mình đã ảnh hưởng đến thập tam ca yêu thương cô ta nhất.
Ly Thanh Trần nhìn Ly Thanh Thu bằng ánh mắt lạnh lùng.