*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Công Dương Tú là thuộc hạ dưới quyền anh ta gần được hai năm, Ly Thanh Trần tự hỏi bản thân mình có bao giờ bạc đãi ông ta một lần, nhưng mỗi khi nhắc đến bí thuật chân truyền thì Công Dương Tú đều im lặng. Điều này khiến Ly Thanh Trần rất tức giận. Còn Đường Tuấn và anh ta chỉ mới quen biết nhau một khoảng thời gian rất ngắn, mà anh đã sẵn sàng truyền bí thuật cho mình, so ra, Ly Thanh Trần biết ơn Đường Tuấn nhiều hơn.
Đường Tuấn đột nhiên nói: "Điện hạ có muốn trở thành Hỏa Linh Thể thật sự không?"
Ly Thanh Trần nghe vậy, sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi, anh ta nói: "Anh Dược, anh nói vậy là có ý gì?"
Đường Tuấn nói: "Tôi không chỉ có thể chữa lành vết thương cho điện hạ, mà còn có thể giúp điện hạ chuyển hóa thành Hỏa Linh Thể thực thụ."
Ly Thanh Trần cau mày.
Nếu không phải anh ta đã chứng kiến qua y thuật của Đường Tuấn, thì những lời nói này anh ta sẽ nghĩ là đang nịnh nọt dụ ngọt anh ta thôi. Bởi vì ngay cả y sĩ thất phẩm thậm chí bát phẩm trong Thần Triều cũng chưa chắc có thể chuyển hóa phàm thể thành linh thể, cùng lắm chỉ có thể đạt đến mức độ ngụy linh thể mà thôi, hơn nữa còn phải tiêu tốn rất nhiều tài nguyên quý giá, cũng chỉ có Thánh Địa Hoàng Triều mới có thể gánh vác nổi. Anh ta tu luyện cuốn bí tịch khuyết thiếu kia chính là muốn chuyển hóa thành ngụy linh thể, còn trở thành Hỏa Linh Thể thật sự, anh ta chưa từng nghĩ đến.
“Anh Dược, anh có biết anh đang nói những lời này có nghĩa là gì không?” Ly Thanh Trần trầm giọng nói.
Chu Tước hoàng triều ngày nay tổng cộng có hai mươi tám vị hoàng tử, nhưng chỉ có thất ca của anh ta mới là Hỏa Linh Thể thật sự, còn những hoàng tử khác cùng lắm chỉ là ngụy linh thể. Còn phụ hoàng của anh ta, sớm đã xem thất điện hạ là thần đế kế nhiệm của Chu Tước hoàng triều. Ly Thanh Trần không được sủng ái trong số hai mươi tám hoàng tử, nếu anh ta thực sự trở thành Hỏa Linh Thể, tình hình có lẽ sẽ đảo ngược, anh ta có thể tranh hùng với thất điện hạ, có hi vọng trở thành thần đế kế nhiệm.
Đường Tuấn cũng đã từng nghe nói về Chu Tước hoàng triều, về câu hỏi của Ly Thanh Trần, anh chỉ cười nhẹ rồi hỏi: "Tôi chỉ muốn biết điện hạ có muốn hay không?"
Anh dự định sẽ phát triển thế lực của mình ở Trung Ương Ngân Hà, nếu có thể kéo thần đế tương lai về phía mình, đó sẽ là sự trợ giúp rất lớn. Còn sau này lỡ như Ly Thanh Trần có biết được thân phận của anh liệu có thay đổi tâm ý hay không, Đường Tuấn cũng không lo lắng, anh có thể tạo ra một vị linh thể, thì đương nhiên cũng có thể hủy hoại linh thể đó!
Hơi thở của Ly Thanh Trần bắt đầu nóng rực, anh ta suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đáp: "Muốn, anh giúp tôi chứ."
Đường Tuấn khẽ cười nói: "Mong điện hạ sẽ không truyền thông tin này đến tai người thứ ba."
Ly Thanh Trần nghe vậy, lập tức thề với trời đất.
Đường Tuấn gật đầu. Tu hành giả thề với trời đất, một khi trái lời thề sẽ bị quy tắc đạo đại giữa thiên địa tru diệt.
Đường Tuấn lộ vẻ cung kính, mười ngón tay cũng đồng thời chuyển động. Từng luồng pháp lực thâm nhập vào trong cơ thể của Ly Thanh Trần.
Dần dần, Ly Thanh Trần cảm thấy sức mạnh bị đè nén trong cơ thể mình được đánh thức một lần nữa, hơn nữa nó có xu hướng trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng trên mặt anh ta lộ ra một nét vui mừng, bởi vì anh ta cảm thấy sức mạnh đó không còn cuồng bạo, thiêu đốt linh hồn và cơ thể của anh ta như trước nữa, mà ngược lại nó đang nuôi dưỡng linh hồn và thể xác anh ta, thể chất của anh ta đang từ từ chuyển hóa. Cảm giác này rất thoải mái, Ly Thanh Trần lập tức trầm mê vào trong đó.
Chẳng biết qua bao lâu, Ly Thanh Trần mới mở mắt ra, ánh mắt không che giấu được sự mừng rỡ.