*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Qua Thiên Hòa nghe câu này sao có thể không hiểu được, Vệ Võ đang định mượn tay Hạ Nam Dung giết chết Đường Tuấn.
Vệ Võ cười nói: "Thưa thầy, con cũng muốn tốt cho mọi người thôi."
Hạ Nam Dung lãnh đạm nói: "Dẫn đường đi."
Vệ Võ mỉm cười gật đầu, sau đó đưa nhóm người Hạ Nam Dung và Xà Lão đến nơi mà Đường Tuấn tu luyện.
Sử thành chủ vội vàng nói: "Thầy Dược ở đâu? Thật sự đang ở trong Thiên Nguyên Phường sao?"
Qua Thiên Hòa nói: "Cậu Dược đang trong giai đoạn tu luyện rất quan trọng, còn đặc biệt căn dặn tôi, đừng cho người khác đến làm phiền cậu ấy. Tôi đúng là thất bại, sao lại dạy ra loại học trò như tên Vệ Võ kia chứ."
Sắc mặt Sử thành chủ đột nhiên thay đổi, ông ta nói: "Phải nhanh chóng cản bọn họ lại. Cửu m Ngưng Hoa có thể cho cô ta, nhưng không được để thầy Dược có chuyện."
"Đúng vậy."
Qua Thiên Hòa và Sử thành chủ nhìn nhau rồi nhanh chóng chạy đến nơi tu luyện của Đường Tuấn.
"Cô Hạ, bây giờ cậu Dược đang trong thời khắc tu luyện quan trọng, không được làm phiền cậu ấy. Tôi đồng ý với cô, đợi sau khi cậu Dược tu luyện xong rồi, tôi sẽ đưa Cửu m Ngưng Hoa cho cô." Sử thành chủ nói.
Lúc này, Vệ Võ cười nhạo nói: "Sử thành chủ, ai biết được bây giờ tên Dược Đường đó có phải đang luyện hóa Cửu m Ngưng Hoa hay không? Lỡ như đợi cậu ta tu luyện xong rồi, sợ là Cửu m Ngưng Hoa cũng không còn nữa."
“Nghiệt đồ!” Qua Thiên Hòa tức giận nói.
Vệ Võ lại rất dửng dưng, anh ta nhìn sang Hạ Nam Dung. Bây giờ anh ta đã hạ quyết tâm rồi, anh ta sẽ làm đến cùng.
Hạ Nam Dung nói: "Cút ra. Tôi mặc kệ anh ta có đang bế quan tu luyện hay không, thứ mà Hạ Nam Dung tôi muốn, không gì là không lấy được."
Nói xong, cô ta và Xà Lão đồng loạt xuất chiêu, pháp lực đáng sợ bắt đầu cuồn cuộn quét ra.
Qua Thiên Hòa và Sử thành chủ đều bị thương, họ làm gì có sức cản được uy lực như thế này, thế là bị đẩy lùi mấy bước. Hai người họ đã như vậy, chứ đừng nói đến đám học trò tu vi tầm thường của Thiên Nguyên Phường, đều bị hất văng đi hết.
“Còn cản tôi nữa, thì sẽ chết đấy.” Hạ Nam Dung lạnh lùng nói, trong giọng nói chứa đầy sát khí.
Vệ Võ lắc đầu với Qua Thiên Hòa, sau đó tiếp tục đưa đám người Hạ Nam Dung đến chỗ Đường Tuấn bế quan.
"Chính là chỗ này."
Vệ Võ chỉ vào một khoảng sân yên tĩnh nói với Hạ Nam Dung.
Hạ Nam Dung hất cằm nói: "Anh đi gọi cửa đi."
Vệ Võ cười nói: "Được."
Anh ta cười thầm trong lòng: "Diêu Đường, cậu cũng có ngày hôm nay."