*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng lúc này, một tiếng hét đột ngột vang lên.
Một bóng người xuất hiện giữa Xà Lão và Qua Thiên Hòa, người đó đẩy lùi Xà Lão, bảo vệ Qua Thiên Hòa.
Người này không ai khác chính là Sử thành chủ.
Sử thành chủ đỡ Qua Thiên Hòa, trên mặt hiện chút sát khí. Vốn dĩ ông ta không định ra mặt, dẫu sao thì Phi Tinh Viện và Hạ Nam Phi cũng không phải là người ông ta có thể chọc đến, nhưng những chuyện hôm nay Hạ Nam Dung đã làm khiến ông ta không thể ngồi yên được nữa.
Sử thành chủ nhìn chằm chằm Hạ Nam Dung, ông ta nói: "Cô Hạ, đủ rồi đấy! Cô cũng đã lấy được Uẩn Thần Kính rồi, chuyện này kết thúc ở đây đi."
Hạ Nam Dung chế nhạo nói: "Uẩn Thần Kính vốn dĩ là thuộc về anh tôi, mười triệu linh thạch coi như là lộ phí lần này tôi đến đây, thiếu một món cũng không được. Sử Tinh Ba, ông chắc chắn muốn cản tôi sao?"
Sử thành chủ khẽ cau mày, nhìn Qua thiên Hòa mặt tái nhợt, không khỏi nói: "Cô Hạ, ở đây là thành Hồng Dương, không phải phủ Bạch Phong."
Hạ Nam Dung cười nói: "Cho dù là thành Hồng Dương thì làm sao, một nơi quê mùa thế này, lẽ nào còn cản được tôi. Sử Tinh Ba, nghe nói ông là tu hành giả Hóa Thần Cảnh trung kỳ, thực lực không tệ, hôm nay tôi phải lĩnh giáo một chút."
Nói xong, Hạ Nam Dung bắt đầu động thủ, cô ta giơ tay ra tạo thành một quyền ấn, ảo ảnh một con bạch hổ dần dần ngưng tụ lại trên tay. Trong lúc vận dụng pháp lực, một tiếng gào thét cuồng bạo toát ra khỏi người cô ta.
"Là tuyệt kỹ Bạch Hổ Quyền của Phi Tinh Viện."
"Nghe nói Bạch Hổ Quyền do một thánh địa trong Bạch Hổ tinh vực lưu truyền lại, uy lực vô cùng đáng sợ."
"Nhưng Sử thành chủ là Hóa Thần Cảnh trung kỳ, cao hơn cô ta một tiểu cảnh giới, cho dù cô ta có Bạch Quyền Hổ, cùng lắm cũng chỉ hòa."
Phía sau Qua Thiên Hòa, một đám học trò Thiên Nguyên Phường đang xì xào thảo luận. Tuổi của bọn họ cũng không chênh lệch bao nhiêu so với Hạ Nam Dung, nhưng khoảng cách một trời một vực khiến họ chỉ biết cảm thán.
Trên không trung, Sử thành chủ và Hạ Nam Dung đang giao đấu. Tuy Bạch Hổ Quyền của Hạ Nam Dung rất tuyệt vời, uy lực rất lớn, nhưng cô ta vẫn kém hơn Sử thành chủ một tiểu cảnh giới, nên có xu hướng rơi vào thế hạ phong.
Ánh mắt Hạ Nam Dung lộ ra vẻ dữ tợn, lớn tiếng quát: "Sử Tinh Ba, ông dám đả thương tôi thật sao? Chỉ cần tôi bị một chút tổn thương nào ở thành Hồng Dương của ông, tôi đảm bảo anh trai tôi sẽ tiêu diệt cả thành Hồng Dương này."
Nói xong câu này, đối diện với đòn tấn công của Sử thành chủ, Hạ Nam Dung lại chủ động từ bỏ phòng ngự, làm ra vẻ như có bản lĩnh thì ông đánh tôi xem.