*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, Đường Tuấn cũng đã nhìn rõ được hai phe của trận chiến này. Một phe trong đó có ba người, hai nam một nữ, họ mặc đồng phục giống nhau, hiển nhiên là đến từ một môn phái, lúc này, ba người đang bị năm tu hành giả mặt đầy sát khí vây hãm.
Đường Tuấn nhìn bọn họ, bọn họ cũng nhìn Đường Tuấn.
Năm cường giả sát khí đằng đằng đó cũng sững sờ, dường như không ngờ được rằng lại gặp phải một người khác ở đây. Sắc mặt của ba đệ tử Thiên Nguyên Phường lộ vẻ vui mừng, bọn họ nhanh chóng lao đến Đường Tuấn: "Người anh em, bọn ta là đệ tử của Thiên Nguyên Phường, bị đám tặc phỉ này truy sát, chỉ cần cậu giúp bọn ta đột phá vòng vây, Thiên Nguyên Phường chắc chắn sẽ báo đáp cho cậu thật nồng hậu."
Trong số năm tu hành giả, một người đàn ông lực lưỡng cầm đại đao khẽ run rẩy, một luồng khí thế cực lớn ập về phía Đường Tuấn, mang theo một sự cảnh cáo: "Nếu không muốn chết thì đừng nhúng ta vào."
Tu vi của người đàn ông này đã đạt đến Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong, thậm chí pháp lực đã có một chút khí tức của pháp tắc, chắc chắn không kém hơn Bán Bộ Hóa Thần Cảnh.
Đường Tuấn khẽ cau mày, sau đó hơi cúi đầu chuẩn bị rời đi, anh chỉ vừa mới tới đây, không muốn rước thêm phiền phức.
“Đồ hèn nhát.” Vào lúc này, một thanh niên trong đám đệ tử Thiên Nguyên Phường lên tiếng chế nhạo.
Người đàn ông lực lưỡng nở nụ cười và nói: "Lựa chọn sáng suốt đấy."
Nói xong, anh ta cũng không thèm để ý đến Đường Tuấn, quay người lại tiếp tục truy sát ba đệ tử của Thiên Nguyên Phường. Nhưng ngay lúc anh ta định quay người lại, nụ cười trên môi đột nhiên trở nên dữ tợn, đại đao trong tay vụt bay đi, hướng về Đường Tuấn.
Đại đao bốc cháy hừng hực, khí tức cuồng bạo, hiển nhiên là đã bị người đàn ông lực lưỡng đó truyền pháp tắc chi lực vào!
Đây là một đòn tất sát! Người đàn ông lực lưỡng đó hẳn là đã có âm mưu từ trước, vốn không phải là ý định mới nghĩ ra.
Người đàn ông lực lưỡng nhìn đại đao Hỏa Diệm đang hướng về Đường Tuấn, cười khẩy nói: "Nhìn thấy bọn ta ra tay với đệ tử Thiên Nguyên Phường mà cậu vẫn còn muốn sống sao? Thế chẳng phải bọn ta có nguy cơ bị lộ sao."
Người thanh niên cười nhạo Đường Tuấn khi nãy vẻ mặt lãnh đạm, thậm chí có chút ý cười nói: "Chết thì tốt."
Đại đao Hỏa Diệm định chém Đường Tuấn, còn cách Đường Tuấn chưa đến nửa trượng. Chính ngay lúc này, đại đao Hỏa Diệm vốn dĩ đang lao tới với tốc độ đáng kinh ngạc thì dừng lại một cách kỳ lạ, chẳng hề nhúc nhích, giống như bị một bàn tay vô hình túm lấy.
Đường Tuấn chậm rãi quay người lại, vẻ mặt bình tĩnh, không nhìn ra bất cứ cảm xúc nào. Anh vươn tay ra cầm lấy đại đao Hỏa Diệm, ngọn lửa trên thanh đao đột nhiên cháy mạnh gấp hai ba lần, nhiệt độ xung quanh trong chốc lát tăng lên rất nhiều.
Đồng tử của người đàn ông đó đột nhiên co rút lại, nụ cười trên mặt trở nên vô cùng khó coi. Anh ta biết mình đã gặp cao thủ rồi, ít nhất cũng là tu hành giả Bán Bộ Hóa Thần Cảnh, có sức mạnh điều khiển pháp tắc.
Người đàn ông lực lưỡng lại nở nụ cười, chỉ là vẫn rất khó coi, rất ngượng ngùng, anh ta nói: "Vừa rồi tôi chỉ đùa với tiền bối thôi, vốn không có ý gì khác."
"Rất tốt."
Đường Tuấn mỉm cười, nói: "Vậy tôi cũng đùa với anh một chút."