Trong lòng Arthas bây giờ hối hận vô cùng, sớm biết thế này thì đã không chọn địa điểm thi đấu ở Mặt Trăng, vậy nhưng lại đụng trúng lão quái vật này.
Balde cũng toàn thân run rẩy, nhưng anh ta đang bị Đường Tuấn tóm lấy, đến cơ hội chạy trốn cũng không có.
“Cái tên khốn khiếp Arthas này.” Balde mắng.
“Yên tâm, anh ta không trốn thoát được.” Đường Tuấn nói
Nếu để cho một Nguyên Anh Cảnh đỉnh cao chạy trốn ngay trước mắt anh thì thật sự cười chết người ta rồi.
Trong ánh mắt khiếp sợ của Balde, Đường Tuấn khua tay trong hư không, Arthas vốn đang lao đi vun vút đột nhiên dừng lại, tiếp đó không tự chủ được mà lùi trở về với một tốc độ còn nhanh hơn.
Cuối cùng, Đường Tuấn một tay bắt lấy nắm đấm của Balde, một tay tóm lấy cổ của Arthas.
“Đại nhân tha mạng.”
Balde và Artha cầu xin tha mạng, đối với Đường Tuấn cung kính như thần, đến suy nghĩ phản kháng cũng không có.
“Hai người yếu kém như vậy cũng dám ở trên Mặt Trăng động thủ.” Đường Tuấn trầm giọng nói.
Ngoại trừ trận pháp ẩn giấu tinh lộ kia, Đường Tuấn còn phát hiện một vài trận pháp khác, có vài trận pháp khó hiểu, tản ra một ít dao động khiến Đường Tuấn cảm thấy da đầu tê dại. Nếu như Balde và Arthas trong lúc chiến đấu không cẩn thận đụng phải thì đến bóng dáng tuyệt đối cũng không còn nguyên vẹn.
Balde và Arthas cười khổ, hai người đều là cao thủ hàng đầu trên Tiên bảng, nhìn trong Địa Cầu cũng không có mấy người là đối thủ của bọn họ, không nghĩ tới trong miệng vị cao thủ thần bí này lại thành bất kham như vậy.
Đường Tuấn hỏi: “Tình hình Địa Cầu hiện nay thế nào rồi?”
Lúc anh ta rời đi, ở Địa Cầu, đến Nguyên Anh Cảnh cũng không còn, mà bây giờ Địa Cầu thế nhưng lại xuất hiện Nguyên Anh Cảnh đỉnh cao cấp bậc cao thủ như này, rõ ràng là đã xảy ra biến cố lớn.
Balde và Artha nhìn nhau, chẳng lẽ người này không phải tới từ Địa Cầu, mà là hư không Hoành Độ, từ ngoại vực tới sao?
Nếu thật là như vậy, vậy thì khó trách lại có thực lực như này.
Qua lời kể của hai người Balde và Arthas, Đường Tuấn đại khái đã hiểu được tình hình của Địa Cầu hiện nay. Sau khi anh rời đi không lâu, nồng độ nguyên khí của Địa Cầu đã đạt đến cao độ trước nay chưa từng có, thậm chí vượt qua cả thời đại thượng cổ được ghi chép lại.
Mà rất nhiều nhân vật đột nhiên xuất hiện, có những thiên tài ở thời đại này từng bước từng bước tu hành, cũng có những nhân vật qua ngàn năm bụi phủ bỗng chốc phá cấp lão tổ. Nhưng mặc kệ là kiểu nào, tu vi của những người này trong thời gian ngắn đều đã đạt đến cảnh giới cực kỳ đáng sợ, mà người nổi bật trong đó sẽ được xếp vào Tiên bảng.
“Nói như vậy, hai người cũng là người trên Tiên bảng.” Đường Tuấn hỏi.
Balde cười khổ nói: “Không dám, trước mặt đại nhân, sao dám đàm luận đến từ “Tiên” này.”
Đường Tuấn còn hỏi về sự tình của Việt Nam nhưng đáng tiếc hai người biết cũng không nhiều, chỉ nói là bây giờ Việt Nam cường giả đỉnh cao rất ít, cho dù đứng vào Tiên bảng thì cũng xếp ở phía sau, hai người họ cũng không để ý đến.
“Đại nhân nếu muốn tìm một chỗ để nghỉ ngơi một chút, tôi có thể sắp xếp cho ngài.” Arthas kính nói.
Nếu như có được trợ giúp của Đường Tuấn, vậy thì tu vi của anh ta có thể đột phá lên một cảnh giới mới.
Balde cũng vội vàng nói: “Tôi cũng nguyện sắp xếp cho ngài.”
“Không cần.”