Chiến Thần Thánh Y

Chương 2150




Cùng ngày, toàn bộ mười vị Kiếm Tiên của điện Lưu Quang bị giết, đệ tử tinh anh tổn thất gần một nửa. Trận chiến vào lúc này, điện Lưu Quang đã từ thần đàn của Thượng Tam Tông xuống hạng, trở thành môn phái thứ nhì.  

Tin tức này truyền ra, lập tức có người đề nghị liên thủ trừng trị Đường Tuấn, nhưng cuối cùng không giải quyết được gì. Dẫu sao hôm nay Phá Quân Doanh không chỉ có một mình Đường Tuấn đạt cảnh giới hóa thần, còn có đến gần hai trăm vị nửa bước Hoá Thần. Thế lực này, ai có thể chống lại được?  

Sau khi xử lý xong chút chuyện, Đường Tuấn một mình đi tìm đạo sĩ Trung Thanh. Anh phải chuẩn bị trở về địa cầu. Còn Phá Quân Doanh, anh đã sắp xếp xong xuôi rồi. Đợi anh thuận lợi về lại địa cầu, Phá Quân Doanh sẽ đi về sau.  

Thành phố Hoa Hạ, đạo sĩ Trung Thanh và Đường Tuấn đứng trước tinh lô.  

"Cậu định về trước một mình sao?" Đạo sĩ Trung Thanh không hiểu.  

Trở về hành tinh tổ tiên là chuyện lớn, đạo sĩ Trung Thanh có rất nhiều chuyện quan trọng chưa sắp xếp xong. Ý của ông ta vốn để cho Đường Tuấn đợi thêm một chút, nhưng Đường Tuấn từ chối, nói sợ trái đất xảy ra sự cố.  

Đường Tuấn ngẩng đầu tính toán thời gian, anh rời khỏi trái đất cũng đã bốn năm rồi, anh nhớ người thân, bạn bè, nóng lòng muốn về quê.  

Đạo sĩ Trung Thanh nói: "Nếu như vậy thì cậu về trước đi, anh sẽ nhanh chóng dẫn người đến."  

Đạo sĩ Trung Thanh khởi động tinh lộ, tinh lộ này đã tu sửa nguyên vẹn, khởi động không hề khó khăn.  

Một luồng ánh sáng bao phủ Đường Tuấn,bóng người  Đường Tuấn dần dần biến mất trong tinh lộ.

Mặt Trăng từ xưa đến nay được cho là có rất nhiều sắc thái thần thoại. Lúc này, Đường Tuấn đang đứng trong một cái hố thiên thạch, anh không nghĩ tới đầu bên kia tinh lộ thế nhưng không phải là Địa Cầu, mà lại là  Mặt Trăng. Chỉ là tinh lộ bị trận pháp bao trùm, dao động của trận pháp rất bí ẩn, ít nhất phải đạt đến Hoá Thần Cảnh mới có thể phát giác được, đến cả vệ tinh thăm dò của Địa Cầu cũng không có khả năng phát hiện.  

“Mặt Trăng tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài.”  

Đường Tuấn nhìn tinh lộ bị ẩn giấu trong trận pháp, sắc mặt có chút thay đổi.  

Có điều Đường Tuấn cũng không có dự định ở lại điều tra thực hư đến cùng. Anh đang chuẩn bị rời khỏi, trở về Địa Cầu. Mặc dù Mặt Trăng cách Địa Cầu gần 400 nghìn km, hơn nữa còn có vũ trụ hoang sơ bên ngoài, nhưng dựa vào tu vi hiện giờ của anh thì đây không phải là vấn đề lớn.  

Sắc mặt anh bỗng nhiên thay đổi. Anh thế nhưng lại nghe thấy âm thanh đánh nhau, hơn nữa lại chính là ở ngay Mặt Trăng, cách chỗ anh không xa.  

“Đi xem một chút.”  

Đường Tuấn bay về phía nơi phát ra âm thanh. Mặc dù anh không bay hết tốc lực, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh như cũ. Hai người xuất hiện trong tầm mắt của anh đều mang dáng vẻ của phương Tây, dáng dấp vô cùng cao lớn.  

“Arthas, tôi đã khát khao trận chiến đấu này quá lâu rồi. Chỉ cần đánh bại anh, tôi liền có thể tiến thêm một bậc trên Tiên bảng.” Một tên đàn ông đầu trọc trầm giọng nói.  

“Balde, vậy để tôi xem xem tiến bộ của anh trong những năm này có đủ tư cách làm đối thủ của tôi hay không.” Người nói là một thanh niên trẻ tuổi tóc vàng, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú.  

“Hửm?”  

Hai người đồng thời nhướng mày, bọn họ đã nhìn thấy Đường Tuấn đang ở kế đó.