*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đột nhiên có người hỏi: "Dòng họ Lương đứng về phe nào? Liệu bọn họ có đứng ra giúp Đường Tuấn không?"
Người của dòng họ Thu hừ lạnh một tiếng: "Tôi đã đi thám thính tin tức một chuyến. Lão gia tử dòng họ Lương chắc chắc đã bế quan, giao hết mọi việc trong nhà cho Lương Hoàng Tín quản lý."
Những người khác nghe đến đây, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Lương lão gia tử xem ra cũng trở mặt với Đường Tuấn rồi."
Giao mọi chuyện trọng dòng họ Lương cho Lương Hoàng Tín, một người không có cảm tình gì với Đường Tuấn, có thể thấy mối quan hệ của Lương lão gia tử và Đường Tuấn không mấy lạc quan.
"Tốt nhất nên như vậy, bây giờ chỉ cần ngồi đợi trận chiến bắt đầu nữa thôi!"
Trì Hoà Vũ cùng Đường Tuấn hẹn gặp ở đỉnh hai ranh giới, tin tức này dường như truyền đi hơn nửa thế giới Man Hoang, không biết bao nhiêu tông môn chấn động. Mà sau đó Trì Hòa Vũ phát hành một mệnh lệnh càng làm cho vô số người kích động hẳn lên.
“Ngày đối chiến, mở ra đỉnh hai ranh giới Thần Đình, vô luận bất kì tông phái thế gia nào, chỉ cần tu vi đạt tới cảnh giới nửa bước Hóa Thần, đều có thể quan sát trận chiến.”
Tin tức này vừa truyền ra ngoài, rất nhiều lão quái vật nhiều năm bế quan đứng ngồi không yên. Trận chiến Hóa Thần có thể nói là trận chiến đỉnh cao của thế giới Man Hoang, không có mấy người sẽ bỏ qua, huống hồ hiện giờ Trì Hòa Vũ nghiễm nhiên có xưng hô người đứng nhất thế giới Man Hoang.
Thượng Tam Tông, chùa Thái Hư.
Trên đỉnh núi chính có một ngôi chùa đạo giáo yên lặng nhiều năm bỗng nhiên tỏa ra hào quang, một ông lão mặc áo đạo sĩ cổ xưa từ trong chùa chậm rãi đi ra. Ông lão chắp hai tay, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong mắt lại giống như có ngân hà đang chìm nổi.
Vù vù vù.
Trên đỉnh núi vang lên một âm thanh đột phá, cuối cùng một đám người nghiêm nghị đứng ở bên ngoài chùa, sắc mặt cung kính đến cực điểm, trong đó một người đứng đầu đáng ngạc nhiên là chủ nhân đương thời chùa Thái Hư, Chu Nhất Nho.
“Cung nghênh lão tổ xuất quan.”
Bao gồm cả Chu Nhất Quan, tất cả mọi người toàn bộ khom lưng hành lễ. Loại cung kính này không có bất kỳ giả dối nào, bởi vì lão nhân trước mắt là xuất thân của chùa Thái Hư, cũng là người mạnh nhất. Lão nhân hiệu là Minh Tâm, trăm năm trước đã bước vào cảnh giới Hóa Thần.
Ông lão cười nhạt, nói: “Không cần đa lễ.”
Chu Nhất Nho hỏi: “Lão tổ, vì sao lần này lại xuất quan?”
Minh Tâm nói: “Tất nhiên là vì cuộc chiến của đỉnh hai ranh giới.”
Chu Nhất Nho khẽ nhíu mày, nói: “Trận chiến này mặc dù là trận chiến Hóa Thần, nhưng kết cục đã định trước. Đường Tuấn mới vào Hóa Thần, thần tâm bất ổn, làm sao có thể là một đối thủ của cảnh giới Hóa Thần trung kỳ. Loại chuyện này hẳn là không đáng để lão tổ xuất quan đi.”