*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sở Hải há miệng thở dốc, muốn nói lại thôi. Nếu như có hơn bốn mươi vị Nửa Bước Hóa Thần đột kích, bồi dưỡng lớn nhỏ gì cũng không có tác dụng. Trừ phi trong một đêm có thể mọc ra ba mươi bốn mươi vị tu vi Nửa Bước Hóa Thần nữa! Nhưng mà, có thể sao?
Trong trại bản doanh của doanh trại Thần Đình ở biển Tinh Tú, vẻ mặt Trì Phương Bằng âm trầm mà nghe Trương Thiên Phong cùng Nam Cung Tuấn hội báo.
“Tám vị Nửa Bước Hóa Thần, trăm vị Nguyên Anh đỉnh cao.”
Khi nghe tới chỗ này, trong quân doanh vang lên một loạt thanh âm hít ngược khí lạnh, trên mặt rất nhiều tướng lĩnh lộ ra sắc thái kỳ dị.
“Xem ra loại linh dược đó quả thực không tầm thường! Có hiệu quả khiến người ta kinh ngạc!”
“Phá Quân Doanh vốn dĩ chỉ là một quân doanh ở dưới đáy, trong thời gian ngắn như thế lại có thế tăng thêm nhiều tu sĩ cường đại đến như vậy, hẳn là là do hiệu quả của linh dược.”
“Không sai. Loại bảo vật này nhất định phải mang về đây!”
Ngay cả Trì Phương Bằng cũng lộ ra một chút sắc thái giật mình, sau đó lạnh lùng nói: “Có loại bảo vật như thế này nhưng lại không dâng lên trên, ý đồ đáng chết.”
Có người lo lắng nói: “Cậu Trì, hiện tại số người đạt cảnh giới Nửa Bước Hóa Thần của Phá Quân Doanh cũng đã xấp xỉ với quân doanh của chúng ta rồi, nếu như động thủ, chỉ sợ chúng ta cũng không có nhiều ưu thế.”
Trì Phương Bằng cười lạnh một tiếng, nói: “Muốn có được loại linh dược này cũng không chỉ chúng ta.”
“Có thể được cậu Trì đích thân mời tới đây, là vinh hạnh của nhà chúng ta.”
Lúc này, một thanh âm bỗng nhiên vang lên ở trong lều trướng quân doanh.
Hàng loạt tiếng xé gió cũng theo đó kéo tới, mấy bóng người nhanh chóng xuất hiện ở trong lều lớn, đi đầu là một thanh niên, vậy mà lại là Thu Nhiên Ngọc, đi theo phía sau anh ta là mấy người nam nữ trẻ tuổi, khí tức của mỗi người đều không yếu, mỗi người rõ ràng đều đạt tu vi Nửa Bước Hóa Thần.
Nếu Đường Tuấn có mặt ở đây, anh chắc chắn sẽ không còn xa lạ gì với mấy người này.
Những người này chính là Đinh Thành, Mục Ly và mấy cậu ấm cô chiêu của hai mươi bốn gia tộc lớn ở Biển Tinh Thần. Trong khoảng thời gian này bọn họ hiển nhiên đã gặp được kỳ ngộ, đều đã bước vào cảnh giới Nửa Bước Hóa Thần, mà Thu Nhiên Ngọc vốn dĩ đã là Nửa Bước Hóa Thần từ trước đó rồi, hiện tại khí tức trên người càng cường đại hơn.
Cậu Trì đứng lên, cười với mấy người đó, nói: “Các vị tới thật đúng lúc.”
Thu Nhiên Ngọc nói: “Một cái Phá Quân Doanh nho nhỏ vậy mà lại có thứ linh dược thần kỳ như vậy, thật sự làm tôi giật mình. Chuyện vừa rồi mấy người nói tôi cũng nghe được rồi, tám vị cảnh giới Nửa Bước Hóa Thần, quả thực không thể khinh thường, nhưng bây giờ mấy đại gia tộc lớn chúng ta quyết định đồng loạt ra tay, chuyện này xem như ván đã đóng thuyền, không còn là vấn đề nữa.”
Cậu Trì cười nói: “Vậy các cậu tính cử ra bao nhiêu người?”
Thu Nhiên Ngọc duỗi ra ba ngón tay.