*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái này, cái này sao có thể?”
Nam Cung Tuấn lộ ra vẻ trấn kinh, những binh sĩ kia vậy nhưng đều là cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao.
Xuất hiện trước mắt bọn họ ít nhất đã có bảy, tám mươi người, hơn nữa số người còn đang không ngừng tăng thêm. Cũng chính là nói, cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao của Phá Quân Doanh bây giờ sắp đạt đến một trăm người. Điều này ở bất kỳ trong một quân doanh nào cũng chính là tình huống vô cùng hiếm gặp.
Mười mấy cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao ở phía sau Nam Cung Tuấn vốn còn ra vẻ thong dong ngạo nghễ, nhưng bây giờ tất cả đều run rẩy hai chân. Khí tức của gần một trăm cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao tản ra tựa như núi cao vực thẳm, ép bọn họ tới mức hô hấp không thông. Nếu như không phải có hai vị cảnh giới nửa bước Hoá Thần là Trương Thiên Phong và Nam Cung Tuấn chống đỡ thì có lẽ bọn họ đã ngã tê liệt trên mặt đất rồi.
Da mặt Trương Thiên Phong run run, quát lên: “Sở Hải, chẳng lẽ cậu muốn động thủ sao?”
Nam Cung Tuấn cười lạnh nói: “Coi như các cậu có một trăm cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao thì sao? Hai người chúng tôi ra tay, những người này chẳng qua cũng chỉ là đồ vô dụng thôi.”
Sở Hải nói: "Lão Trương, tôi kính trọng ông, cho nên bây giờ tôi cho ông một lời khuyên, lập tức mang người của ông rời khỏi Phá Quân Doanh, chuyện này tôi có thể xem như chưa từng phát sinh. Bằng không lát nữa các ông hối hận cũng không kịp.”
Trương Thiên Phong khinh thường nói: “Hối hận? Chỉ bằng một Phá Quân Doanh hạng chót cũng xứng khiến cho tôi phải hối hận sao? Lập tức đem thuốc nước giao ra, nếu không chúng tôi sẽ động thủ.”
"Đến thuốc nước của chủ nhân cũng dám cướp, các người chán sống rồi sao?”
Lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.
Xoạt.
Một người xuất hiện ở giữa hiện trường.
Trên người lộ ra ma khí, khí tức kinh người. Lại là một vị đạt cảnh giới nửa bước Hoá Thần.
Trương Thiên Phong cùng Nam Cung Tuấn giật thót trong lòng. Hai vị cảnh giới nửa bước Hoá Thần, vậy là đã ngang bằng với bọn họ, hơn nữa Phá Quân Doanh còn có gần một trăm vị cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao.
Người xuất hiện là Thuỷ Thanh Lam, tay anh ta ôm ngực, cũng không nói gì.
"Đúng là to gan.” Lại một âm thanh nữa vang lên.
Năm thân ảnh từ trong doanh trướng của Phá Quân Doanh đi ra.
Lần này, sắc mặt của Trương Thiên Phong và Nam Cung Tuấn biến đổi mạnh mẽ, cũng không thể khống chế nổi cảm xúc nữa, thậm chí còn có chút thấp thỏm lo âu.
Nam Cung Tuấn thất thanh nói: “Năm vị cảnh giới nửa bước Hoá Thần!”
Năm người xuất hiện chính là nhóm năm người Thao Thiết, bọn họ lúc này đã che giấu dáng vẻ thật nên hai người Nam Cung Tuấn tất nhiên không nhận ra, thế nhưng loại khí tức lại không thể làm giả được.