*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có đến mười mấy người đi theo sau lưng ông ta! Toàn bộ đều là cao thủ có tu vi Nửa Bước Hóa Thần, trong đó còn có cả đệ tử của Thượng Nguyên chân nhân, Sở Công Minh.
“Mười bốn vị Nửa Bước Hóa Thần!”
Trong mắt Trác Bình lộ ra vẻ hoảng sợ, năng lực của Nguyên Vô Địch quả thực quá đáng sợ rồi. Phải biết rằng toàn bộ nhà họ Trác cũng chỉ có một vị Nửa Bước Hóa Thần là hắn mà thôi, mà hiện tại trước mắt đây có đến mười bốn vị Nửa Bước Hóa Thần, gần một nửa trong số đó còn mạnh hơn hắn gần một nửa cảnh giới! Hắn vốn dĩ còn muốn cầu tình cho Đường Tuấn, nhưng hiện tại ý nghĩ này đã bị hắn tiêu diệt ngay lập tức. Mặt mũi của Trác Bình hắn còn xa mới đủ ra mặt ở đây, trừ phi có một vị tu vi Hóa Thần ra mặt!
Nguyên Vô Địch mỉm cười, nhìn Đường Tuấn, nói: “Khi ở nhà họ Trác, cậu nói muốn cho tôi một cơ hội để khiêu chiến với cậu. Hiện tại ta trả lại y nguyên những lời này lại cho cậu! Tôi cũng không muốn bắt nạt cậu, cho cậu một cơ hội khiêu chiến ta. Chỉ cần cậu có thể tiếp đủ ba chiêu của tôi, tôi sẽ để cậu bình an rời khỏi nơi này!”
Mười bốn vị Nửa Bước Hóa Thần, hơi thở nối liền thành một mảnh, không gian dường như có xu thế bị đình trệ lại. Bọn họ hoặc là cười lạnh, hoặc là khinh thường, hoặc là chán ghét mà nhìn Đường Tuấn.
“Thân phận của Tiểu Vô Địch cao quý như vậy, cần gì cho kẻ đó cơ hội cơ chứ! Quỳ xuống nói cầu xin, có lẽ còn có đường sống!” Có người nói lớn.
Đường Tuấn nhìn nhóm người này, ngược lại còn cười: “Tôi còn tưởng ông có thể mời được một vị tu vi Hóa Thần, hiện tại xem ra là tôi đã quá xem trọng ông rồi.”
Nửa Bước Hóa Thần và Hóa Thần, thực lực hơn kém gấp trăm lần, không phải cái số lượng có thể bù vào. Huống chi Đường Tuấn còn không phải cường giả Hóa Thần bình thường, cho dù có trăm kẻ Nửa Bước Hóa Thần đứng ở đây, cũng chưa chắc có thể tổn thương mảy may đến anh!
Phong Hải chân nhân châm chọc nói: “Cậu cho rằng bản thân mình là ai chứ, đối phó với cậu còn phải mời một vị hóa Thần Cảnh ư?”
Trác Kim Phụng cười khúc khích, nói: “Phong Hải tiền bối có thể là không biết rồi, vị Đường đại sư trước mắt chúng ta đây, vậy mà dám dùng Thiết Huyết Lệnh Bài của nhà họ Trác ra đối phó với ta. Đáng tiếc hiện giờ Thiết Huyết Lệnh Bài đã nằm trong tay ta rồi. Đã không có Thiết Huyết Lệnh Bài, hắn ta cũng chả tính là cái gì cả, đến cả ta cũng có thể tùy tiện nghiền ép hắn ta.”
Trác Kim Phụng nói xong, một đám người ngay lập tức phát ra tiếng cười khinh thường. Cường giả chân chính có bao giờ cần dùng ngoại vật hỗ trợ đâu.
Nguyên Vô Địch đứng ra, nói: “Các vị tiền bối đừng cười cậu ta, thực lực bản thân không đủ, luôn thích thổi phồng một chút, điều này cũng có thể hiểu được.”
Ông ta nhìn về phía Đường Tuấn, hỏi: “Đề nghị của ta thế nào? Cậu có chấp nhận không?”
Đường Tuấn nói: “Ông chắc chắn?”
Nguyên Vô Địch nói: “Đương nhiên, chỉ cần cậu có thể đỡ ba chiêu của ta, ta chắc chắn sẽ để cậu rời đi.”
“Không cần đâu, chỉ cần ông có thể tiếp một chiêu của tôi, tôi lập tức xoay người rời đi.” Đường Tuấn nói.
“Cậu thực sự nghĩ bản thân là cảnh giới Hóa Thần hay sao?”