Chiến Thần Thánh Y

Chương 2012




Mảnh nhỏ chưa nguyên khí thế giới có hại với Tu Hành giả bình thường nhưng với anh lại là vật cực kỳ bổ, có thể giúp anh tăng thực lực nhanh chóng.  

Lưu Tuệ nói: “Có thể. Nhưng rất nguy hiểm.”  

Đường Tuấn thở phào nhẹ nhõm, mặc dù trước đó Sở Hải đã từng nói với anh nhưng anh không tin tưởng Sở Hải lắm.  

Ngay lúc hai người đang nói chuyện, nguyên tinh đã được đấu giá xong, nó được tiểu đội Thao Thiết dùng mười triệu linh thạch thượng phẩm mua. Giá tiền này hơi đắt, vì lúc tiểu đội Thao Thiết mua vẻ mặt năm người đều cực kỳ âm trầm.  

“Người vừa nảy hét giá với chúng tôi là ai?” Sư Tử Vàng hỏi người phụ trách hội đấu giá.  

Vốn dĩ hô giá cuối cùng đã không có ai dám đấu với tiểu đội Thao Thiết, nhưng đột nhiên xuất hiện một người liên tục nâng giá khiến cho tiểu đội Thao Thiết phải trả thêm mấy triệu linh thạch.  

Người phụ trách nói: “Chỉ biết tên anh ta là Tiêu Thịnh Hùng.”   

“Tiêu Hùng Thịnh!”  

Đám người Sư Tử Vàng nghiến chặt răng, hận chỉ muốn giết chết người này. Bởi vì người này đã khiến bọn họ trả hơn vài trăm triệu linh thạch.  

Đại ca của bọn họ bỗng nhiên nói: “Xem ra tiểu đội Thao Thiết chúng ta cần phải đứng lên rồi.””  

Sư Tử Vàng nói: “Đại ca! Hãy giết cái tên thống lĩnh Thần Đình kia, giết gà để dọa khỉ.”  

Đại ca Thao Thiết gật đầu đồng ý và chế giễu: “Người này đúng là kiêu ngạo, giết anh ta trước rồi cướp hết trái cây hỗn loạn và cả thần binh nát vụn.”  

Lúc này, người phụ trách đấu giá vẫn còn trong phòng chợt lên tiếng: “Miễn phí báo cho mọi người một tin này. Hôm nay, trước khi cuộc đấu giá bắt đầu, vị thủ lĩnh mới này đã đấu với chủ nhân nhà họ Đinh của chúng ta. Anh ta còn rất trẻ, nhưng sức mạnh tu luyện rất đáng kinh ngạc, anh ta đã bước vào cảnh giới Nửa Bước Hóa Thần. Chủ nhân của chúng ta phát động trận lớn cũng không làm gì được anh ta.”  

“Đây là hình ảnh có liên quan.”  

Anh ta đã lấy ra một miếng ngọc thạch kỷ lục rồi rót vào pháp lực và hình ảnh được tạo ra, chính là cảnh giao đấu giữa Đường Tuấn và Đinh Đức Tài.  

“Quả là có thực lực.” Thao Thiết gật đầu và cười, khinh thường nói: “Tiểu đội Thao Thiết chúng tôi không phải là loại rác rưởi như nhà họ Đinh các người.”  

Người phụ trách nhà họ Đinh mặt đỏ bừng: “Các người!”  

“Cút!” Đội trưởng Thao Thiết lạnh lùng nói: “Đừng so sánh nhà họ Đinh các người với chúng tôi, đó chính là sự sỉ nhục đối với tiểu đội Thao Thiết.”  

Người phụ trách nhà họ Đinh lạnh lùng hừ một tiếng rồi quay người rời khỏi phòng. Anh ta nhận lệnh của Đinh Đức Tài, báo cho Thao Thiết về một ít tình hình của Đường Tuấn, không ngờ đối phương lại ngạo mạn như vậy, hoàn toàn không màng đến anh ta.  

“Không ngờ giờ nhà họ Đinh ngày càng vô dụng, ngay cả một thằng nhãi ranh cũng không xử được.”  

“Dù sao Đinh Đức Tài cũng già rồi. Nếu không phải vì kiêng nể hai mươi bốn nhà thì tiểu đội Thao Thiết chúng tôi có thể tiêu diệt Đinh trấn, tàn sát nhà họ Đinh rồi.”  

Trong tiểu đội Thao Thiết, có vài người đang nói chuyện, không coi nhà họ Đinh ra gì.  

Thao Thiết xua tay, nói: “Sư Tử, lát nữa anh ra tay, tôi trấn áp giúp anh coi như là rèn luyện. Vị thống lĩnh mới này dù sao cũng là Nửa Bước Hóa Thần, chắc cũng có chút thực lực nên rất thích hợp làm đá mài dao cho anh, có lợi cho anh đột phá Nửa Bước Hóa Thần.”  

Sư Tử Vàng nhếch mếp cười: “Đại ca yên tâm, tôi sẽ chơi lâu một chút.”