Chiến Thần Thánh Y

Chương 2010




Trong phòng bao A2, nụ cười của Sư Tử Vàng cứng đờ, trong mắt xuất hiện sự giận dữ. Anh ta đã cho biết thân phận mà người kia còn dám hô giá, điều này tức là coi thường anh ta. Trên mặt những thành viên khác của tiểu đội Thao Thiết cũng lộ vẻ tức giận.  

“Đáng chết, người này đang khiêu khích trắng trợn!”  

“Dám đụng đến uy nghiêm của tiểu đội Thao Thiết chúng ta thì phải giết chết!”  

Trong mắt của đám người đó bắt đầu nổi lên sát khí.  

Tại hội đấu giá, vốn là ai ra giá cao hơn thì thắng. Đường Tuấn thấy chỉ là buổi đấu giá bình thường nhưng bọn họ cảm thấy bị khiêu khích bèn muốn giết chết đối phương, có thể thấy được hành vi kiêu ngạo, không hề kiêng dè bất kì điều gì.  

“Một triệu năm trăm nghìn!” Sư Tử Vàng cắn răng nói.  

Anh ta đứng cạnh cửa sổ rồi loại bỏ cấm chế để mọi người thấy được anh ta. Anh ta nhìn về phía phòng A6 với ánh mắt lạnh lẽo, nghiêm nghị nói: “Đây là thứ tiểu đội Thao Thiết muốn!”  

Ý tứ rõ ràng rằng đó là thứ đồ tiểu đội Thao Thiết muốn, không cho phép mày trả giá tiếp!  

Trong phòng bao A6, vẻ mặt Lưu Tuệ hơi lạnh đi, trầm giọng nói: “Đừng hô giá nữa, nếu tiếp tục đấu giá sẽ thực sự chọc giận tiểu đội Thao Thiết. Bọn họ sẽ đấu với cậu đến chết mới ngừng!”  

Đường Tuấn nói: “Không phải người trả giá cao hơn sẽ thắng sao?”  

Lưu Tuệ nhìn anh đầy khinh bỉ như nhìn thằng ngu, nói: “Trong biển Tinh Thần làm gì có nhiều quy định như vậy, nếu không phải kiêng dè hai mươi bốn nhà hợp tác với nhau thì tiểu đội Thao Thiết đã sớm cướp thẳng rồi. Năm người bọn họ ngang ngửa năm Bán Bộ Hóa Thần liên thủ, ngoại trừ Hóa Thần chân chính ra thì chẳng ai dám chọc vào.”  

“Cậu đừng tưởng nắm được thóp nhà họ Lưu thì nhà họ Lưu tôi sẽ ra mặt cho cậu. Đừng có mơ mộng.”  

Lưu Tuệ không vui, cô cho rằng Đường Tuấn muốn mượn tay mình.  

Ánh mắt Sở Hải khẽ run, giọng nói pha chút sợ hãi: “Đại nhân, đó là tiểu đội Thao Thiết nổi tiếng hung ác á.”  

Lúc này, trong phòng A2 Sư Tử Vàng đã biết được thân phận của Đường Tuấn, anh ta đứng cạnh cửa sổ nói lớn: “Tao còn tưởng rằng cậu chủ nhà nào trong hai mươi bốn gia tộc kia, hóa ra chỉ là một thống lĩnh của Phá Quân Doanh.”  

Anh ta dùng thái độ khinh thường nhìn sang đối diện, nói: “Tiểu đội Thao Thiết tao đã lên bảng truy nã của Thần Đình, bây giờ tao ở đây này, mày dám đến bắt tao sao? Ha ha ha.”  

“Hai trriệu.”  

Đáp lại lời Sư Tử Vàng là câu nói nhẹ nhàng nâng giá của Đường Tuấn.  

Mặt Sư Tử Vàng tái xanh như bị người ta bóp cổ. Anh ta muốn tiếp tục nâng giá nhưng đại ca lên tiếng: “Đủ rồi, không cần phải phí nước bọt với câu tạ, đợi kết thúc đấu giá rồi ra tay giết cậu ta. Linh thạch chúng ta mang theo lần này không nhiều, đợi lát nữa còn mua nguyên tinh nên phải cẩn thận một chút.”  

“Được.” Sư Tử Vàng gật đầu.  

Anh ta la lớn với phòng A6: “Những mảnh nhỏ thần binh ma khí này cho mày, có điều mày nên cẩn thận một chút.”  

Lúc nói chuyện, anh ta còn đưa tay lên cổ làm động tác chặt đầu.  

Không ai đấu giá nữa nên Đường Tuấn lấy hai triệu linh thạch thượng phẩm mua ba mảnh thần binh ma khí. Anh trả tiền xong thì nhanh chóng có người đưa mảnh nhỏ đến phòng bao.  

Lưu Tuệ thờ ơ lạnh nhạt, hai tay ôm ngực, lạnh lùng nói: “Nếu bây giờ cậu đưa mảnh nhỏ và trái cây hỗn loạn cho tiểu đội Thao Thiết và nói xin lỗi thì tôi có thể xin tha giúp cậu.”  

Đường Tuấn nói: “Để bọn họ đến đây đi, đúng lúc tôi muốn biết một chút về thực lực của Tu Hành giả đứng đầu biển Tinh Thần.”