*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Tuấn khẽ gật đầu, hỏi Ngân Lang Vương: “Vừa nãy ông nói có người bảo ông giết tôi, là ai?”
“Là Sở Hải.” Ngân Lang Vương không dám giấu diếm, nói thẳng sự việc ra.
“Đại nhân, Sở Hải lại dám phạm thượng, chúng ta có thể lên bẩm với Thần Đình, cách chức của anh ta.” Đám người Cẩu Đản cũng rất tức giận, đưa ra đề nghị.
Trong mắt Đường Tuấn vụt qua sát ý, nói: “Không cần. Loại chuyện nhỏ nhặt này, tôi có thể xử lý.”
“Ngân Lang Vương, ông theo tôi trở về. Còn lâu đài Ngân Lang, thu xếp một chút, bố trí vào trong quân đội của tôi.” Đường Tuấn phân phó.
Quỷ Lâm không ngừng cầu xin tha thứ, chủ động lập thề ước cùng với Đường Tuấn, đồng thời đồng ý không dùng mạng người luyện chế tà binh nữa, Đường Tuấn mới bỏ qua cho ông ta một mạng. Lúc này vội vàng đứng ra, nhận lấy nhiệm vụ này.
Sau khi giao phó xong tất cả thì Đường Tuấn rời đi, anh muốn đến quân doanh, xem phản ứng của Sở Hải khi nhìn thấy mình, chắc hẳn sẽ rất kinh ngạc vui mừng.
Lúc này, ở trong một khe núi nào đó ở Biển Tinh Tú, Phá Quân Doanh của Thần Đình tọa lạc ở đây. Phá Quân Doanh, chính là binh sĩ thuộc về Đường Tuấn, người đứng thứ hai là Sở Hải.
Lúc này, Sở Hải ngồi ở trên ghế lớn của trung quân trướng, đại mã kim đao, vô cùng ngang ngược. Phía dưới, là rất nhiều tướng lĩnh. Một đám người đang uống rượu nói chuyện phiếm.
“Thống lĩnh Sở, nghe nói Thần Đình đã phái một tên quỷ nhỏ còn chưa dứt sữa tới làm thống lĩnh, chúng tôi thật sự rất giận, muốn lên khuyên can Thần Đình, để thống lĩnh Sở trở thành chính thức.”
“Thống lĩnh Sở vì Phá Quân Doanh làm ra nhiều cống hiến như vậy, chức thống lĩnh chính thống lẽ ra phải do thống lĩnh Sở tiếp nhận, một tên quỷ nhỏ lông cũng chưa mọc đủ, không biết hành quân đánh trận, tu vi không đủ, cũng muốn thống lĩnh một doanh trại, thật đúng là chuyện cười.”
“Chúng tôi chỉ thừa nhận thống lĩnh Sở, thống lĩnh chó má gì khác cũng không nhận.”
Mấy tên bách phu trưởng trong lúc nói chuyện rất tức giận, kêu bất bình vì Sở Hải.
Sở Hải cười nhạt một tiếng, nói: “Vị thống lĩnh mới này của chúng ta chính là cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao, thậm chí còn mạnh hơn, không yếu ớt chút nào.”
“Hừ. Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao mà thôi, Trình lão tam tôi không biết giết bao nhiêu cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao trong Biển Tinh Tú.” Một người đàn ông thô lỗ để hai lưỡi búa bên cạnh người úng thanh nói. Bên trên hai lưỡi búa còn dính vết máu, tanh mùi máu vô cùng.
“Ha ha ha. Trình lão tam, đến lúc đó do ông ra mặt, nói không chừng ông rống lên một tiếng, có thể doạ vị thống lĩnh đại nhân mới này của chúng ta tè ra quần.” Có người cười nói.
“Được, không thành vấn đề.” Trình lão tam vỗ ngực đáp lại.
Sở Hải cười một tiếng, nói: “Biển Tinh Tú vô cùng nguy hiểm, vị thống lĩnh đại nhân mới này của chúng ta nói không chừng đã chết ở xó xỉnh nào rồi.”
Đúng lúc này, bên ngoài lều bỗng nhiên vang lên giọng bẩm báo: “Thống lĩnh mới đến rồi.”
Thanh âm ngoài cửa vừa vang lên, sắc mặt Sở Hải nhất thời trở nên khó coi, vô cùng bối rối. Anh vừa nói xong Đường Tuấn có thể chết ở biển Tinh Tú, Đường Tuấn liền xuất hiện, vả mặt có nhanh hơn thế này không?