Chiến Thần Thánh Y

Chương 1914




Trên mặt Đường Tuấn hiện ra lửa giận, Bạch Thuỵ Du nói không sai, tranh đấu bên trong Thần Đình kịch liệt và trắng trợn hơn so với tưởng tượng của anh.  

“Chúng tôi cũng không ngờ bối cảnh của Hồng Nhật Linh lại hùng hậu như vậy, bản thân anh cẩn thận một chút đi.” Nghĩ thông suốt những thứ này, ba người Chu Kính trái lại trở nên bình tĩnh, dù sao so với Đường Tuấn mà nói, cảnh ngộ của bọn họ cũng không có bết bát như vậy.  

Đường Tuấn cầm lệnh bài trong tay, rất nhanh chóng đã đến động phủ của mình.  

Cái gọi là động phủ, chính là một hang núi xây dựa lưng vào núi. Trong động phủ, có một không gian cỡ nhỏ, không đủ trăm mét vuông, có bày trận pháp Tụ Linh cỡ nhỏ, trận pháp và địa mạch tương liên, nguyên khí ngược lại có chút nồng đậm, ít phải nồng đậm hơn rất nhiều so với bên ngoài. Đương nhiên, so với những động phủ phẩm cấp cao hơn kia, thì động phủ này không tính là cái gì. cả  

“Chút nguyên khí này, vốn dĩ không đủ số lượng cho tôi hô hấp thổ nạp.” Đường Tuấn vận hành Thần Tàng quyết, trong động phủ vốn cũng coi như dày đặc nguyên khí lập tức bị cắn nuốt hết sạch, chỉ có thể vận hành dựa vào Tụ Linh trận, chậm rãi bổ sung nguyên khí.  

“Hồng Hữu Châu, Hồng Nhật Linh.” Ánh mắt Đường Tuấn trở nên lạnh lẽo, không ngờ rằng hai người này lại bắt nạt trên đầu anh.  

Anh nhìn Tụ Linh trận cỡ nhỏ kia, vẻ mặt khẽ nhúc nhích, khoanh chân ngồi xuống, nói: “Nếu bọn mày đã muốn chơi, vậy thì chơi cùng bọn mày một chút.”  

Trạng thái tinh thần anh chìm vào trong Nguyên Anh của Tử Phủ.  

Nguyên Anh nhìn chính là Đường Tuấn bản mini, thậm chí còn linh động hơn, có cảm giác thuần khiết không dơ bẩn, dường như là do trời đất thai nghén. Tuy Nguyên Anh không đội mũ, nhưng trên người lại mặc một bộ quần áo rất kỳ lạ, trên quần áo vầng sáng quay vòng, mỗi một khắc đều có khí tức không giống nhau phát ra.  

“Vốn dĩ loại sức mạnh kia là hình thức ban đầu của pháp tắc không gian.” Đường Tuấn nhìn ánh sáng chói lọi màu bạc nhạt trên quần áo, trong lòng khẽ lay động.  

Bộ quần áo trên người Nguyên Anh này, là tự động sinh ra khi anh tu luyện mấy ngày nay. Hôm đó đám người Bạch Thuỵ Du nhận ra anh tu xuất ra hình thức ban đầu của pháp tắc không gian, Đường Tuấn đã có thêm nhiều ý nghĩ.  

Bởi vì sức mạnh tương tự, trên người anh còn có chín mươi tám cái. Mỗi một cái, cũng không yếu hơn bao nhiều so với hình thức ban đầu của pháp tắc không gian.  

“Ngũ hành, âm dương, thời không, đây chính là chín pháp tắc lớn, người tu hành bình thường có thể nắm giữ một loại, thì có tư cách của Bán Bộ Hoá Thần, không ngờ tôi vậy mà nắm giữ chín mươi chín loại. Ngoài chín loại pháp tắc, vẫn còn có nhiều loại pháp tắc như vậy, pháp tắc hắc ám, pháp tắc quang minh, pháp tắc tinh thần, pháp tắc tịch diệt, mỗi một loại đều đại diện cho hệ thống sức mạnh khác nhau. Có lẽ đây mới là hệ thống pháp tắc hoàn chỉnh.”  

Chín mươi chín loại hình thức ban đầu của pháp tắc, tạo thành áo của Nguyên Anh! Đường Tuấn chỉ hơi kinh hãi khi vừa bắt đầu, rất nhanh bình tĩnh trở lại.  

Theo chuyển động của trạng thái tinh thần anh, tốc độ quay vòng của vầng sáng trên áo Nguyên Anh nhanh thêm mấy phần. Một luồng sức mạnh từ ấn đường Đường Tuấn hóa thành sợi tơ, bắn vào bên trong Tụ Linh trận cỡ nhỏ kia, tiếp đó theo sức mạnh của địa mạch mà đi lên.  

Đây là hình thức ban đầu của pháp tắc hệ thổ, khiến cho anh không gặp trở ngại trong địa mạch.  

Mà lúc này, ở chỗ cao nhất của Thanh Phong này, tọa lạc một tòa cung điện kim quang lóng lánh, chống đỡ cung điện là mười sáu cây hình trụ, bên trên hình trụ nạm bảo thạch và tinh thạch đủ loại màu sắc, phát ra gợn sóng có chút manh mẽ. Ngay phía trước cung điện cắm một cây cột đá, trên cột đá khắc hai chữ “Hồng Phủ”.  

So sánh với những động phủ bên dưới kia, toà Hồng Phủ này không biết xa hoa gấp bao nhiêu lần. Chớ nói chi là nguyên khí trời đất nồng đậm dày đặc bốn phía cung điện, gần như muốn ngưng tụ thành luồng không khí mà mắt trần có thể thấy được, đây là vùng đất trù phú để tu luyện thật sự.