Chiến Thần Thánh Y

Chương 1878




“Không hổ là sinh mệnh cấm khu.” Trong lòng Đường Tuấn xúc động không thôi.  

Anh vốn tưởng rằng truyền thuyết này có hơi phóng đại, nhưng khi thật sự thấy cảnh tượng bên trong cổ vực, mới thấy bốn chữ sinh mệnh cấm khu vô cùng thích hợp để hình dung bên trong cổ vực Bạch Vũ.  

“Năng lượng vừa rồi chắc là dùng để phong ấn quái vật Nguyên Anh đi.” Mặc dù Đường Tuấn không ngưng kết Nguyên Anh, nhưng có thể cảm nhận được năng lượng đó áp chế Nguyên Anh tự nhiên.  

“Loại năng lượng này hình như rất giống làn khói áp chế Thánh Anh, nhưng mạnh mẽ hơn rất nhiều lần.” Trong lòng Đường Tuấn thầm nghĩ.  

Có thể là do bên trong cơ thể Đường Tuấn không có tồn tại Nguyên Anh, nên năng lượng kia rất nhanh đã biến mất. Nhưng Đường Tuấn vẫn có thể cảm nhận được năng lượng đó chỗ nào cũng có mặt, một khi tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh rơi vào chỗ này, sẽ giống hệt như rơi vào vũng bùn, chỉ có thể phát huy thực lực mạnh hơn cảnh giới Nguyên Đan một chút thôi.  

Không chỉ như vậy, Đường Tuấn còn cảm nhận được một năng lượng còn bá đạo hơn vẫn đang ẩn giấu. Năng lượng này đang dần chiếm đoạt sức sống của anh, cũng là tuổi thọ của anh.  

“Đây là loại năng lượng gì?” Sắc mặt Đường Tuấn biến đổi.  

Anh dịch chuyển nguyên đan, nhưng vẫn không thể nào tránh nổi loại năng lượng này chiếm đoạt. Đường Tuấn tính toán một chút, với tốc độ này, nếu như ở trong cổ vực mười ngày, anh sẽ tốn mất năm năm tuổi thọ.  

“Hóa ra đây mới là lý do nơi này gọi là Sinh mệnh cấm khu.” Trong lòng Đường Tuấn kiêng kỵ, loại năng lượng này vượt qua phạm vi hiểu biết của anh.  

“Quạ… quạ…”   

Bỗng nhiên, Đường Tuấn nghe được một âm thanh vô cùng chói tại.  

Đi theo âm thanh đó, Đường Tuấn thấy trên bầu trời un ám, một đàn qua đen nhanh đang bay về nơi nào đó.  

“Thật sự có bầy quạ!”  

Nhất thời Đường Tuấn hơi mờ mịt, loại năng lượng quỷ dị chiếm đoạt sinh mệnh ngay cả anh cũng không thể ngăn cản, đám quạ đen này nhiều nhất chỉ có thể đạt cảnh giới Nguyên đan, tại sao có thể sống sót bên trong cổ vực?

“Có điều, cứ đi theo những đàn quạ này, nhìn xem những người khác đang ở đâu.” Trong lòng Đường Tuấn đưa ra quyết định.  

Nếu như nhìn từ trên bầu trời, sẽ có thể thấy bầy quạ đang bay thẳng về phía trung tâm cổ vực. Ở nơi đó như một vòng xoáy màu đen, cắn nuốt hết tất cả mọi thứ xung quanh.  

Đường Tuấn đi theo đàn quạ một lúc, thực lực của bầy quạ trên trời cũng càng lúc càng mạnh, trong đó có mấy con quạ đen cảnh giới Nguyên Anh đã phát hiện ra anh,  

Tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh chỉ có thể phát huy thực lực như cảnh giới Nguyên Đan, nhưng những con quạ đen cảnh giới Nguyên Anh này lại không bị hạn chế,  

“Vậy mà lại có con người tiến vào đây?”  

Trên bầu trời, mấy con quạ đen dẫn đầu tiếng kêu cạp cạp kì quái, ánh mắt nhìn Đường Tuấn như nhìn một món ăn khoái khẩu vậy.  

“Mấy đứa, giết nó cho tao.”  

Vừa dứt lời, mấy trăm con quạ đen cảnh giới Nguyên Anh cùng đánh về phía của Đường Tuấn, một mảng đông nghịt, nói có thể che cả bầu trời cũng không nói quá.  

“Thật là sinh mệnh kì lạ.” Đường Tuấn nhìn đàn quạ bay xuống như mây đen, vẻ mặt lạnh lùng, thở dài nói.  

“Kiếm hải!”