Chiến Thần Thánh Y

Chương 1833




Trông đấu trường Chân Ý, tất cả mọi người đều nín thở nhìn về phía lối vào, bao gồm đám thế lực cấp hai.  

Thế lực cấp một là bọn họ mục tiêu phấn đấu, cũng là ý nghĩ bọn họ tổ chức đại hội lần này.  

Advertisement

Hai người đàn ông trung niên và một người phụ nữ đoan trang, khí chất của ba người đều khác nhau, người thì lạnh lùng như đao, người thì u ám như vực thẳm, người lại quyến rũ rung động lòng người, nhưng đều rất mạnh mẽ, khí tức nhạt tỏa ra từ người ba người họ, trong nháy mắt tụ tập tất cả mọi người ánh mắt.  

"Đây chính là ba vị trưởng lão phụ trách giám sát cuộc thi."  

Advertisement

Đôi mắt Đường Tuấn khẽ lay động, tu vị củ ba người này rất cao thâm không đoán được, anh đoán chắc ít nhất cũng là cao thủ cao cấp như Ngô Nhất Chương, trình độ pháp lực ít nhất trên hai nghìn Nguyên Đan. Loại áp lực tỏa ra trong vô hình đó để khiến trong lòng anh cũng run rẩy.  

Theo sau ba vị trưởng lão là ba nam thanh niên. Đường Tuấn nhìn lướt ba người họ, thông tin liên quan đến ba người này dần dần được hé lô: “Chu Kinh của Vạn Đạo Tông, Cổ Minh của nhà họ Cố, còn có A La Nạp của Tu La Môn."  

Anh nhìn chằm chằm về phía A La Nạp.  

"Nghe nói lần này thánh tử A La Nạp của Tu La Môn cũng sẽ đến đầu trường, đây chính là thánh tử ngưng kết Tam Văn, mạnh hơn nhiều so với đám người Viêm Kiên."  

"A La Nạp cực kỳ thích đấu võ, lúc trước hình như mới đấu một trận với Chu Kinh của Vạn Đạo Tông, còn thắng nữa."  

"Nghe đệ tử của Tu La Môn nói, A La Nạp đã muốn ghi danh tham gia tập tập của Thần Đình, quả nhiên là tên đáng sợ."  

Xung quanh cũng vang lên những tiếng bàn luận xôn xao.  

Ba người đều gặp gỡ bất ngờ, rất sớm sẽ ngưng kết Bát Văn, đột phá thành thiên tài cao cấp Nguyên Anh.  

Sau ba thánh tử cấp cao, chính là những đệ tử của tông môn khác, số người của Vạn Đạo Tông nhiều nhất, ít nhất cũng mấy chục người, nhà họ Cổ đông thứ hai, cũng mười mấy người, Tu La Môn ít nhất, chỉ có vài người. Đường Tuấn liếc nhìn đám người Vạn Đạo Tông, phát hiện Lộ Nguyên Quân và Dạ Tư Niệm. Hai người đó ở phía sau cũng của đoàn người, sắc mặt trông hơi khó coi, cảm giác khí thức trên người yếu ớt trì trệ, hình như đã bị thương.  

"Bởi vì chuyên ở Lầu Tiên Sơn sao?" Trong lòng Đường Tuấn thầm nói.  

Tất cả mọi người sau khi vào đấu trường, người chủ trì nói mấy lời nhảm nhí thống báo, sau đó mới tuyên bố bắt đầu đấu vỡ.  

Quy tắc đấu vỗ rất đơn giản, đầu tiên là đấu với đệ tử của thế lực cấp hai, những môn phái có thể tùy ý lựa chọn khiêu chiến với những môn phía trước. Cuối cùng quyết ra tông môn hạng mười, mà những tông môn này có tư cách trở thành dự bị cho vị trí vị trí thế lực cấp một, chỉ cần môn phái đó đạt được tiêu chuẩn của thế lực cấp một, sẽ có thể được thăng cấp.  

Đại hội lần này không chỉ là một đại hội thăng cấp thế lực, cũng là cơ hội tránh chấp của thế lực cấp hai, vì vậy rất nhiều thế lực hai cấp cho dù biết rõ mình không có cơ hội thăng cấp, cũng sẽ dốc toàn lực tham gia, tranh thủ hạng cao, lấy được càng nhiều tài nguyên tu luyện.  

Phần lớn tu vi của các đệ tử thế lực cấp hai đều khá cao, nhưng đệ tử xuất chiến đều là cao thủ Tam Văn trở lên.  

Người xem xung quanh rất nhiệt tình, luôn miệng khen ngợi, nhưng Đường Tuấn lại cảm thấy không thú vị gì hết. Bằng mắt nhìn và thực lực của mình, ít nhất đối thủ phải đạt đến cấp bậc như Chu Kinh thì anh mới có hứng thú. Anh tìm kiếm trong biển người khổng lồ, cuối cùng nhìn về phía đoán người của Độc Tông.  

Sau đoàn người của Độc Tông, Đồ Yên Như ngồi yên lặng, dường như không vui. Người đại diện của Độc Tông là chị của cô ta Đồ Yên Như, không phải cô ta.  

Hôm nay Đồ Yên Như đã đạt đến đỉnh cao của Ngũ Văn, khí tức vô cùng mạnh mẽ. Đây là người mà Độc Tông tận lực bồi dưỡng.