"Ông nội của cậu viện sĩ Ngô Hà cũng phải tham gia vào nghiên cứu của chúng tôi. Chúng tôi sẽ không bạc đãi ông ta, tiền lương cũng gấp mười lần, hơn nữa ông ấy có thể là người phụ trách một số dự án." Billy Ađam nói.
Ngô Tiểu Quỳnh ngẩn ra, chợt hiểu được.
Thì ra đối phương là vì ông nội của anh ta mà đến
Advertisement
"Cũng khó trách, mặc dù mình có hai bằng tiến sĩ Harvard, nhưng so với ông nội thì thực sự không tính là gì. Người tài giỏi như ông nội chính là quốc bảo, nghe nói lần này để bảo vệ an toàn cho ông ngay cả bộ phận an ninh đặc biệt cũng được phái tới." Trong lòng Ngô Tiểu Quỳnh thở dài.
Advertisement
"Việc này e rằng không thể." Ngô Tiểu Quỳnh lắc đầu.
Tính tình của Ngô Hà anh ta nắm rất rõ, tuyệt đối sẽ không vì một chút lợi ích mà làm trái bản tâm.
"Ha ha, vậy thì hãy thuyết phục ông nội của cậu, nếu không phải là bởi vì chủ của tôi." Nói đến đây Billy Ađam dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nói chung, tuy thiên phú của cậu tốt nhưng trong mắt của tôi cũng chỉ có vậy. Nếu như không phải là VÌ ông nội của cậu thì cậu ngay cả tư cách nói chuyện cùng tôi cũng không có."
Trong đầu Ađam bỗng nhiên hiện lên hình dáng của Đường Tuấn. Hiện tại anh ta đã đột phá cấp chín, dựa vào tài nguyên gia tộc đạt tới trình độ cấp chín, nhưng dấu ấn tinh thần mà Đường Tuấn để lại trong trí óc của anh ta vẫn chưa được xóa sạch. Đây cũng là nguyên nhân tại sao anh ta không dám làm loạn ở Việt Nam mặc dù tính cách kiêu ngạo và độc đoán.
“Về phần hội nghị giao lưu này, không cần tổ chức, chỉ với kết quả nghiên cứu khoa học của nhà Billy tốt hơn Việt Nam không biết bao nhiêu.” Adam vẻ mặt kiêu ngạo.
Ngô Tiểu Quỳnh nắm chặt nắm đấm, sắc mặt đỏ bừng hết sức lúng túng, thầm nghĩ: "Quả nhiên là người Châu u kiêu ngạo, cũng không biết ông nội mời bọn họ tới để làm gì?"
Mấy người vừa nói vừa đi vào giữa giảng đường báo cáo.
"Anh Billy, căn phòng này chính là đại sảnh báo cáo, lát nữa hội nghị giao lưu sẽ tiến hành ở đây." Ngô Tiểu Quỳnh chủ động giới thiệu.
"Cái này mà là đại sảnh báo cáo hả, còn không bằng một phòng thí nghiệm nhỏ của chúng ta." Các thành viên đội đại biểu phía sau lưng Adam nói thầm.
Trong lời nói nồng nặc mùi khinh thường.
Sắc mặt Ngô Tiểu Quỳnh càng thêm khó coi, nhìn thoáng qua Billy Adam lại phát hiện vẻ mặt vị quý tộc Châu u hết sức kiêu ngạo này giống như bị đông cứng lại, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Anh Billy." Ngô Tiểu Quỳnh trầm giọng nói.
Dường như không nghe thấy giọng nói của Ngô Tiểu Quỳnh, Billy Adam một đường đi thẳng về phía vị trí giảng đường báo cáo.
Ngô Tiểu Quỳnh nhìn thoáng qua theo hướng đó, ánh mắt ngay lập tức âm trầm xuống, thầm nghĩ: "Tên kia muốn làm gì? Không biết chỗ này cấm vệ sĩ vào sao?"
Nhanh chóng đi tới phía trước, Ngô Tiểu Quỳnh theo sát phía sau Billy Adam đi tới trước mặt người đàn ông nọ, quát lên: "Nơi đây là nơi một người vệ sĩ như anh có thể vào sao? Lập tức đi ra ngoài, nếu như ảnh hưởng đến khách quý anh có thể gánh lấy trách nhiệm không? Đợi sau khi hội nghị kết thúc, tôi sẽ tìm quản lý của các người để các người biết thế nào là quy tắc."
Người trước mặt anh ta, chính là Đường Tuấn.
"Anh Billy, không cần tính toán với những người như thế này? Chúng ta đi qua bên kia nói chuyện đi." Đông thời Ngô Tiểu Quỳnh nói với Adam.
Ngay cả Thanh Liên đứng một bên sắc mặt cũng thay đổi, hiển nhiên cũng không biết Billy Adam muốn làm gì.