Khi Đường Tuấn bay tới Nhật Bản, Sato Hida cũng liên lạc với Samite và Kim Minh Nhật.
Đường Tuấn suy đoán không sai, anh ta đúng thật là dựa vào độn thuật để chạy trốn. Làm nhẫn thuật đại sư xếp thứ hai trên bảng xếp hạng châu Á, tinh thông các loại nhẫn thuật, cho dù là Giao Thức đại thánh muốn giết anh ta cũng không dễ dàng.
Advertisement
"Mẹ kiếp. Nếu sớm biết Đạo Thể đã liên thủ cùng Giao Thức đại thánh, tôi làm sao có thể rời khỏi Nhật Bản, hợp tác cùng nữ nhân ngu xuẩn Khương Mạch Dũng kia chứ. ”
Sato Hida hung hăng mắng một câu.
Advertisement
"Giao Thức đại thánh làm sao có thể liên thủ cùng cậu ta? Không phải ông ta đã hứa điều kiện với chúng ta sao?" Kim Minh Nhật và Samite tỏ ra khó hiểu.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Sato Hida có thêm một tia dữ tợn, nói: "Làm sao tôi biết được! Giao Thức đại thánh thế mà lại gọi cậu ta là chủ nhân, hơn nữa một kích là có thể giết chết Khương Mạch Dũng, nếu không phải tôi dùng nhẫn thuật chạy trốn thì cũng phải chết ở nơi đó. ”
"Khương Mạch Dũng chết rồi sao."
Kim Minh Nhật sửng sốt một chút, sắc mặt âm trầm vô cùng.
Sau khi Liễu Mộc Thanh chết, Khương Mạch Dũng cũng chết. Giới võ đạo Hàn Quốc phải nghỉ ngơi dưỡng sinh ít nhất mười năm mới có thể bình tĩnh lại.
Trong mắt Samite lộ ra vẻ trêu tức, Khương Mạch Dũng vừa chết tương đương với giới võ đạo trong tương lai thiếu một đối thủ mạnh. Nhưng biểu cảm này đã được Samite che dấu rất tốt và không thể hiện ra. Dù sao hiện tại bọn họ vẫn là trạng thái liên minh.
"Chủ nhân? Anh vừa nói Giao Thức đại thánh xưng hô với Đạo Thể là chủ nhân? Chẳng lẽ Giao Thức đại thánh nhận cậu ta làm chủ? Nhưng điều này không có khả năng nha, Giao Long nhất tộc có được huyết mạch của long, là sinh vật vô cùng kiêu ngạo, làm sao có thể nhận một nhân loại làm chủ?" Đè nén ý niệm trong lòng, Samite cau mày hỏi.
"Điều ấy đương nhiên tôi biết, có lẽ cậu ta dùng thủ đoạn gì đó uy hiếp Giao Thức đại thánh đi. Lúc tôi đến di tích biển Đông thì đúng lúc thấy Giao Đông Thanh đang bị người nào đó trấn áp, có thể là bởi vì nguyên nhân này đi." Sato Hida suy nghĩ một lát, bỗng nhiên nhớ tới một màn Giao Đông Thanh bị trấn áp.
Samite gật gật đầu, nói: "Hẳn là như vậy. Giao Đông Thanh là cháu trai của Giao Thức đại thánh, nghe nói thiên phú rất tốt, được Giao Thức đại thánh kỳ vọng rất lớn. Cũng chỉ có như vậy mới có thể làm cho Giao Thức đại thánh kiêng kỵ. ”
"Nhưng điều đó cũng nói lên một vấn đề. Thực lực của Đạo Thể hẳn là không được tốt lắm, bằng không cậu ta sẽ tự mình xuất thủ mà không cần để cho Giao Thức đại thánh ra tay." Trong mắt Sato Hida lóe ra sát ý, lạnh lùng nói: "Một người tu hành yếu đuối, lần sau nếu để tôi gặp được, chắc chắn sẽ giết cậu ta.”
"Được rồi. Tuy rằng có chút vô sỉ nhưng cũng tính là một loại thủ đoạn." Samite cười lạnh nói: "Nhưng lần này cậu ta dám giết HumBrahma và Liễu Mộc Thanh thì phải trả giá đắt. Hai nước chúng ta tiếp tục gây áp lực lên Việt Nam để cho bọn họ giao ra Đạo Thể. Đến lúc đó cho dù có Giao Thức đại thánh làm chỗ dựa cho cậu ta, cũng không có bất kỳ tác dụng gì. ”
Sato Hida gật đầu.
Hai nước liên thủ, kể cả loại người tu hành một người địch một nước như Giao Thức đại thánh cũng phải cúi đầu.
"Nhật Bản tôi cũng sẽ phối hợp với các anh." Sato Hida.
“Ngài Sato Hida, anh trở lại Nhật Bản sao?” Samite hỏi: "Chỉ cần trở lại Nhật Bản, Giao Thức đại thánh cũng không dám ra tay với anh. ”
Sato Hida gật đầu nói: "Đúng vậy. ”
Trong mắt anh ta mang theo vẻ ngạo mạn, nói: "Nếu Giao Thức đại thánh dám tiến vào Nhật Bản, tôi cam đoan sẽ biến ông ta thành một con rắn chết. Một người địch một quốc gia, trong mắt tôi cũng chỉ là một trò đùa. Người tu hành cường đại hơn nữa thì cũng làm sao có thể địch lại được một quốc gia đây? ”