Quay đầu nhìn Hàn Bảo Long, hỏi: "Muốn giao thủ với ông ta sao?”
Chiến ý trong mắt Hàn Bảo Long dâng trào, gật đầu thật mạnh.
Advertisement
"Vậy anh viết." Đường Tuấn nói.
"Được." Hàn Bảo Long không khách khí, nhận lấy bút.
Advertisement
Cầm bút như cầm kiếm, một lát sau, Hàn Bảo Long viết xong gấp tờ giấy lại.
Đường Tuấn đưa giấy cho Thiên Ngân, nói: "Để anh đưa cho Liễu Mộc Thanh."
Ngân Thiên tiếp nhận bức thư, lông mày khẽ nhíu lại, nói: "Chủ nhân, anh xác định muốn Hàn Bảo Long tỷ thí với Liễu Mộc Thanh? Một năm nay Liễu Mộc Thanh tiếng tăm vang dội, bản thân cũng là cư sở tu vi cảnh giới Nguyên Đan, được coi là một trong thập đại kì thủ mạnh nhất châu Á.”
Thập đại kỳ thủ mạnh nhất châu Á? Đường Tuấn hỏi: "Vậy Liễu Mộc Thanh xếp hạng mấy?” Từ tên có thể thấy, hẳn là bảng xếp hạng 10 người mạnh nhất châu Á.
Ngân Thiên nói: "Xếp thứ sáu. Xếp thứ nhất là Đại Thánh Giao Thức ở Biển Đông. Việt Nam chúng ta cũng có ba người tiến vào bảng xếp hạng này, theo thứ tự là Long Vương của Nghịch Lân, Cửa chủ Trương Kiếm Các của Kiếm Môn và Lãnh chủ Hoa Tiểu Nam của dân tộc mèo, lần lượt xếp thứ bảy, thứ tám và thứ mười. Những người khác đến từ Hàn Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ, Đông Nam Á và các nước khác. Mười người này mỗi một người đều là cảnh giới Nguyên Đan cường giả, Đại Thánh Giao Thức nghe nói đã là đạt tới cấp độ của cảnh giới Nguyên Đan hậu kỳ, một viên yêu đan không yếu hơn siêu phẩm Nguyên Đan bao nhiêu."
Sắc mặt Đường Tuấn thay đổi một chút, cười nói: "Không nghĩ tới Tiểu Nam bây giờ cũng lọt vào bảng xếp hạng này.”
Tuy nhiên anh cũng không cảm thấy quá bất ngờ, dù sao Hoa Tiểu Nam tu luyện công pháp cũng được anh chỉnh sửa một lần, đã đạt tới kỹ thuật luyện khí sĩ công pháp đỉnh cao, không yếu hơn tu chân công pháp bình thường. Nếu là như vậy còn không đột phá được Nguyên Đan, mới là bất hợp lý.
Ngân Thiên lắc đầu, nói: "Chủ nhân, tuy rằng cô Hoa tiến vào bảng xếp hạng, nhưng chỉ xếp thứ mười. Trong mấy tháng này, không ngừng có những người muốn thách thức cô ấy để thay thế vị trí. Mặc dù thiên phú của Hàn Bảo Long tốt, nhưng dù sao tu vi không đủ, vẫn cần thời gian bồi dưỡng, hiện tại còn không phải là đối thủ của những đại kỳ thủ này. Tôi thấy lần tỉ thí này vẫn là do anh tự ra tay thì tốt hơn.”
Đường Tuấn nghiêm giọng nói: "Không cần. Chỉ có chiến thắng ở trong nghịch cảnh, mới có thể tu luyện ra kiếm pháp mạnh nhất.”
“Được rồi. Nhưng đến lúc đó chủ nhân như anh phải ở bên cạnh canh chừng, vất vả như vậy mới thu được một học trò, không thể cứ để thế mà chết."
Thấy không khuyên được Đường Tuấn, Ngân Thiên đành phải nhắc nhở một chút.
Đường Tuấn gật đầu.
Busan, Hàn Quốc.
Mặc dù thành phố này không phải là thủ đô của Hàn Quốc, nhưng danh tiếng không hề thua kém Seoul. Bởi vì Kiếm Thánh Liễu Mộc Thanh quanh năm trấn thủ ở chỗ này, mỗi ngày có biết bao nhiêu cao thủ võ thuật và pháp thuật vì danh tiếng này mà đến, điều này thúc đẩy kinh tế du lịch rất nhiều. Thậm chí, có người còn gọi Busan là thánh địa của võ đạo Hàn Quốc.
Trong một ngôi biệt thự cổ kính, một nam một nữ đối diện nhau đang ngồi uống trà. Người nam đại khái khoảng ba mươi lăm tuổi, làn da so với người con gái còn trắng nõn hơn, một tay vững chắc cầm tách trà, nước trong chén cũng không có chút sóng sánh nào. Người con gái so với nam nhân trẻ hơn mấy tuổi, dung mạo không tính là tuyệt sắc, nhưng trên hàng lông mày lộ ra khí chất của anh hùng!