*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiếm Thất Sát trong tay Trương Kiếm Luân gãy thành hai đoạn. Ngay sau đó một vệt máu xuất hiện trên mặt của Trương Kiếm Luân, chảy từ ấn đường đến cằm, giống như một cái trục trung tâm chia cắt ông ta thành hai nửa, máu tươi không ngừng chảy ra.
Thì ra không phải là không phân cao thấp.
Vừa rồi trong lúc đánh nhau, Đường Tuấn đã thắng rồi. Dùng một cái nhánh cây phát ra một đường kiếm khí, không chỉ chém đứt kiếm Thất Sát của Kiếm Môn, còn gi ết chết môn chủ Trương Kiếm Luân.
Advertisement
"Tôi..." Máu tươi chảy vào trong miệng, cảm nhận được mùi máu tươi, Trương Kiếm Luân mới ý thức được.
Phịch.
Advertisement
Trương Kiếm Luân quỳ xuống.
"Sau khi tôi chết, xin anh Đường hãy tha cho các học trò của Kiếm Môn. Để lại một chút kế thừa cho Kiếm Môn của tôi." Trương Kiếm Luân thành khẩn nói.
"Được." Đường Tuấn nói.
"Phùng Hưng, sau khi thầy chết, con làm môn chủ của Kiếm Môn. Từ nay về sau, anh Đường chính là chủ nhân của Kiếm Môn chúng ta. Mệnh lệnh của anh ta, bất kể là cái gì, cũng phải làm theo." Trương Kiếm Luân nói với Phùng Hưng.
"Thầy ơi." Phùng Hưng quỳ xuống, nước mắt chảy xuôi.
"Con thề đi." Trương Kiếm Luân nhìn chằm chằm Phùng Hưng.
Phùng Hưng do dự.
"Con muốn hủy hoại Kiếm Môn sao?" Trương Kiếm Luân cắn răng khiển trách.
"Được. Thưa thầy, con xin thề." Phùng Hưng nhìn Đường Tuấn, thề với trời.
"Được. Đây mới là học trò ngoan của thầy." Nói xong, hơi thở của Trương Kiếm Luân tắt lịm.
"Chuyện này…" Sự thay đổi này tới thực sự quá đột ngột, sau khi Trương Kiếm Luân chết đi rồi, Giao Đông Thanh vẫn có chút không dám tin.
Một người tu hành Nguyên Đan tam phẩm, cứ như vậy bị người khác dùng một cái nhánh cây gi ết chết. Nói ra không khỏi cảm thấy quá kinh người.
"Anh là hữu yêu biến hình?" Nhìn Giao Đông Thanh, Đường Tuấn khẽ nhíu mày, trầm giọng hỏi.
Xoạt.
Người hầu nữ phía sau lưng Giao Đông Thanh chắn trước người anh ta, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Đường Tuấn.
"A Tuyết, anh ta có thể dùng một kiếm giế t chết Trương Kiếm Luân, chắc chắn đã ngưng tụ nguyên đan, cô không phải là đối thủ của anh ta." Giao Đông Thanh đẩy người hầu nữ ra, cười nói: "Là tôi đã xem thường Hậu Thiên Đạo Thể rồi. Không ngờ rằng anh lại ghê gớm như thế."
"Anh không nhìn lầm, tôi quả thật là yêu biến hình. Ông nội của tôi là đại thánh Giao Thức của biển Đông. Lần này tôi tới đây là để bàn chuyện hợp tác với Kiếm Môn, không ngờ rằng anh gi ết chết ông ta rồi. Tôi nghe nói anh cũng có một chút thế lực, hay là chúng ta hợp tác, anh thấy thế nào?"