Chiến Thần Sở Bắc

Chương 319




Chương 319

Chu Cầm hung dữ nhìn Sở Bắc, ánh mắt đầy căm giận.

Ngay cả Lạc Tuyết cũng có chút bất đắc dĩ, sớm biết vậy đã không bật loa ngoài rồi!

“Tiểu Tuyết, thành ý của ông đã tỏ rõ cho cháu rồi, nên làm gì, trong lòng cháu hãy tự tính toán đi!”

Bên kia điện thoại, lời ông cụ thoáng chốc lạnh lùng như thể đưa ra tối hậu thư vậy!

Vẻ mặt Lạc Tuyết thay đổi: “Ông nội, cháu…”

“Thành ý?”

Thế nhưng, Sở Bắc tiến trước một bước, lập tức giật lấy điện thoại.

“Buổi sáng, lúc bố con Lạc Viễn Hà châm chọc Tiểu Tuyết, ông có nói thành ý sao?”

“Trước đó thì cướp hợp đồng của Tiểu Tuyết, lại không phân tốt xấu đuổi Tiểu Tuyết đi, đây gọi là thành ý sao?”

“Bây giờ tùy tiện nói một câu thì muốn để Tiểu Tuyết quay về? Đây là thành ý của ông?”

“Tiểu Tuyết không phải công cụ, không phải là đồ ông muốn gọi là đến, đuổi là đi!”

“Nếu đây cũng được xem là có thành ý, thì đúng là chuyện nực cười!”

Sở Bắc nói năng rõ ràng, từng chữ như đâm vào tim!

Từng lời quở trách hành vi của Lạc Vinh Quang và bố con Lạc Viễn Hà!

Dứt lời, không chỉ bên kia điện thoại mà cả Lạc Tuyết cũng ngây người!

Đây… là tiếng lòng của cô!

Cô vẫn luôn muốn nói, nhưng lại không dám nói ra!

Không ngờ, lại bị Sở Bắc nói ra toàn bộ!

Mũi Lạc Tuyết cay cay, suýt nữa đã rơi lệ!

Mấy năm nay cô cẩn trọng dè chừng, nhưng trước giờ đều không được coi trọng!

Tuy là người nhà họ Lạc, nhưng lại còn không bằng thân thích khác họ!

Nói đến cùng, chỉ là công cụ của nhà họ Lạc!

Giống như Sở Bắc nói, gọi thì đến, đuổi thì đi!

Tuy không cam tâm, nhưng lại không thể phản kháng!

Bởi vì cô một thân một mình, không sức phản kháng.

Vì vậy, cô chỉ có thể cất giấu mọi thứ trong lòng!

Cho dù là với mẹ, trước giờ cũng chưa từng nhắc đến!

Nhưng cô không ngờ, người đàn ông mà mình hận cả năm năm trời.

Lại là người hiểu mình nhất!

Nhìn Sở Bắc, tầm nhìn Lạc Tuyết dần trở nên mơ hồ.

Trong lòng sợ hãi hỗn loạn, ngay cả cô cũng không thể nói rõ!

“Sở Bắc, rốt cuộc cậu muốn thế nào?”

Bên kia điện thoại, dường như im lặng rất lâu!

Qua một lúc, mới truyền đến âm thanh nghiến răng nghiến lợi của Lạc Vinh Quang!