Chiến Thần Phục Thù

Chương 34: Xảy ra chuyện không hay rồi




Ngày hôm sau, tập đoàn Tô Thị cùng với Đại học Y khoa Trung Hải đã long trọng tổ chức nghi thức khởi động dự án thảo dược tại hội trường Đại học Y khoa Trung Hải.

Những nhân vật lớn khác trong nhà họ Tô như bà cụ Tô, Tô Toàn, Tô Thần, Tô Mộng Như, lãnh đạo trường Đại học Y khoa Trung Hải và những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp trong xã hội đều đến tham dự và chúc mừng lễ khởi động dự án này.

Trong hội trường, Tô Thần đã ký thỏa thuận hợp tác chiến lược với hiệu trưởng trường Đại học Y khoa Trung Hải với tư cách là phó chủ tịch tập đoàn Tô Thị.

Đích thân bà cụ Tô công bố rằng tập đoàn Tô Thị đã bỏ ra một tỷ để khởi động dự án.

Mọi người vỗ tay như sấm, nhà họ Tô được vinh danh và ca tụng rất nhiều.

Bà cụ Tô vô cùng hào hứng, mở mười chai rượu Romanee-Conti trị giá một triệu một chai để ăn mừng.

Advertisement

Sau sự kiện, các tờ báo lớn ở Trung Hải đều đưa tin về hành động vĩ đại này của nhà họ Tô, khiến danh tiếng của nhà họ Tô càng được nâng cao.

Trong văn phòng của chủ tịch tại tòa nhà tập đoàn Tô Thị.

Bà cụ Tô xem bài viết trên các tờ báo, cười đến nỗi không ngậm được miệng lại: “Từ sau khi ông cụ qua đời, nhà họ Tô chúng ta chưa từng vang danh như vậy. Xem ra lần này nhà họ Tô chúng ta sắp phất lên rồi, sau này, trong Công đoàn Trung Hải, chúng ta từ hội viên bình thường lên làm ủy viên cũng là lẽ tự nhiên”.

Mặc dù tập đoàn Tô Thị có sức ảnh hưởng ở Trung Hải, nhưng cũng chỉ là hội viên bình thường trong Công đoàn Trung Hải.

Ông cụ Tô vốn dĩ muốn tranh cử lên chức ủy viên, nhưng vì đột ngột qua đời nên chuyện này coi như bỏ dở.

Sau khi ông cụ Tô qua đời, rất nhiều nguồn lực và đối tác cũ đều ngừng hợp tác, khiến nhà họ Tô suy yếu, bà cụ Tô cũng không dám đề cập đến chuyện tranh cử làm ủy viên nữa.

Hành động oanh liệt ngày hôm nay lại khiến bà cụ Tô có hy vọng trở lại.

Tô Thần pha một tách cà phê cho bà cụ Tô, cười nói: “Đây đều là công lao của bà nội. Bây giờ chúng ta đã có thể chuẩn bị tài liệu cho cuộc tranh cử ủy viên, đợi đến khi đại hội thường niên của Công đoàn Trung Hải được cử hành thì chúng ta sẽ nộp tư liệu lên. Chỉ cần dự án này tiến triển thuận lợi thì chuyện trở thành ủy viên cũng thuận buồm xuôi gió”.

Bà cụ Tô cao hứng nói: “Ừ, bây giờ chúng ta có thể chuẩn bị tư liệu rồi, sau khi nhà họ Tô chúng ta trở thành ủy viên của Công đoàn Trung Hải, chúng ta liền có thể tranh cử thành viên đoàn chủ tịch rồi”.

Thành viên bình thường của Công đoàn Trung Hải rất nhiều, những thành viên này có thể được hưởng thuế ưu đãi và những lợi ích thương mại của Công đoàn Trung Hải. Nhưng một khi trở thành ủy viên thì có thể giam gia vào hội ủy viên do Công đoàn Trung Hải tổ chức.

Mỗi lần thành phố Trung Hải gặp vấn đề lớn, cần đưa ra một quyết định trọng đại nào đó đều phải triệu tập hội ủy viên để bàn bạc.

Ủy viên là tượng trưng cho địa vị.

Tiến xa hơn nữa chính là thành viên đoàn chủ tịch.

Ví dụ như Lý Mặc, Hàn Thiên Hào đều là thành viên đoàn chủ tịch. Bất cứ ai được vào đoàn chủ tịch đều là người từ gia đình giàu có bậc nhất Trung Hải. Họ được hưởng sự trao đổi tài nguyên cao nhất, thậm chí có thể tranh cử chức phó hội trưởng.

Ánh mắt bà cụ Tô bây giờ đã bắt đầu hướng đến vị trí đoàn chủ tịch rồi.

Đúng lúc này, Tô Toàn đột nhiên cầm một tờ báo, vội vàng chạy vào, thở hổn hển nói: “Chủ tịch, xảy ra chuyện không hay rồi”.

Bà cụ Lâm nhàn nhã nhấp một ngụm cà phê, không vui nói: “Dù sao cũng là thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Tô Thị, sao vẫn hành xử lỗ mãng vậy chứ?”

“Ừng ực”.

Tô Toàn nuốt nước bọt, chỉ vào tờ báo trong tay, rùng mình nói: "Đây là tờ báo Công đoàn Trung Hải mỗi ngày, tờ báo chính thức của Công đoàn Trung Hải. Tiêu đề trang nhất đăng tin ‘Tuyệt đối không thừa nhận công trình nghiên cứu thảo dược của nhà họ Tô chúng ta, hơn nữa còn đình chỉ quỹ hỗ trợ một tỷ’. Ngoài ra, Công đoàn Trung Hải còn loại tập đoàn Tô Thị chúng ta ra khỏi danh sách thành viên”.

“Cái gì?”

Bà cụ Tô giật mình đứng bật dậy, ly cà phê trong tay rơi xuống đất. Bà ta giật lấy tờ báo đọc, cuối cùng cả người đổ xuống ghế.

Tô Thần cầm lấy tờ báo lên đọc, sợ đến mức cả người dựa vào tường mới có thể đứng vững, giọng run rẩy nói: “Sao lại như vậy chứ? Chúng ta không hề biết tin tức gì, hơn nữa nhà họ Tô chúng ta đã ký hợp đồng với Công đoàn Trung Hải rồi, hợp đồng giấy trắng mực đen rõ ràng, sao bọn họ có thể lật mặt nhanh vậy chứ?”

Tô Toàn mồ hôi nhễ nhại, nói khó khăn như mắc xương trong cổ họng: “Bố cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa nhận được tin tức liền chạy đến đây ngay, bố còn tưởng mọi người nghe tin rồi”.

Một lúc sau, bà cụ Tô mới bình tĩnh lại, ngồi thẳng dậy nói: “Nhà họ Tô dốc hết sức lực mới có thể gia nhập Công đoàn Trung Hải, cũng chính bởi vì gia nhập Công đoàn Trung Hải mới có thể nhận được vô số tài nguyên, mới có thể phát triển lớn mạnh. Nếu như bị đá ra khỏi Công đoàn Trung Hải thì tập đoàn Tô Thị chẳng khác nào bị loại khỏi xã hội ở thành phố Trung Hải, sau này thành viên của Công đoàn Trung Hải sẽ không hợp tác với chúng ta nữa, nhà họ Tô sẽ lập tức bước vào cuộc khủng hoảng sinh tử từ việc đình chỉ sản xuất”.

Bà cụ Tô nói rất bình tĩnh, nhưng mồ hôi lại nhễ nhại.

Tô Thần lo lắng nói: “Bà nội, theo thông lệ, Công đoàn Trung Hải cần thông qua hai phần ba số thành viên trong hội ủy viên mới có thể khai trừ thành viên. Nhưng lần này, Công đoàn Trung Hải không hề triệu tập hội ủy viên, điều này không phù hợp với quy trình”.

Tô Toàn nói: “Trong trường hợp bình thường, để loại bỏ một thành viên, cần phải có hai phần ba ủy viên đồng ý. Nhưng còn có một quy trình khác, đó là đích thân hội trưởng Công đoàn ký tên và đóng dấu. Con nhận được tin tức, lần này là do hội trưởng công đoàn Mã Đằng ký quyết định đuổi chúng ta”.

Mã Đằng!

Trong văn phòng trở nên yên tĩnh!

Nhân vật này có thể nói là một trong những người quyền lực nhất ở Trung Hải, nhà họ Tô cũng không có tư cách để xách giày cho ông ta, vậy mà ông ta lại đích thân ký tên đuổi nhà họ Tô?

“Mã Đằng đích thân ký tên đuổi chúng ta sao?”, bà cụ Tô tức đến nỗi toàn thân run rẩy, suýt chút nữa ngất xỉu: “Chuyện đang tốt sao lại biến thành như vậy chứ? Nhà họ Tô chúng ta rốt cuộc đã làm gì sai?”

Tô Toàn nói: “Nếu Công đoàn Trung Hải chỉ từ chối khoản tài trợ một tỷ cho dự án nghiên cứu thảo dược thì nhà họ Tô chúng ta vẫn có thể sống tiếp. Nhưng bây giờ lại loại chúng ta ra khỏi Công đoàn Trung Hải, đây chẳng phải là muốn lấy mạng chúng ta sao”.

“Đừng nóng vội, bà sẽ gọi điện cho thư ký Giang để hỏi tình hình”, bà cụ Tô gọi điện thoại cho Giang Nhược Ly, lịch sự hỏi lý do của chuyện này.