*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyền Tần bật cười khanh khách: "Người nhà họ Diệp suy nghĩ thật chu đáo, đến bia mộ của cháu cũng chuẩn bị xong rồi."
Nói xong, Diệp Huyền Tần chuẩn bị đập nát bia mộ kia.
"Đợi một chút." Quản gia Diệp vội vàng cản Diệp Huyền Tần lại: "Không thể phá hủy bia mộ."
"Phá bia mộ này, cậu chủ sẽ chết. Có lẽ lập bia mộ ở đây, cậu mới có thể sống được."
Hử?
Diệp Huyền Tần cảm thấy rất kinh ngạc: "Lời này là sao?"
Tâm trạng của quản gia Diệp, bỗng nhiên trở nên đau buồn: "Cậu chủ, lẽ nào cậu không tò mò. Tại sao từ khi cậu đến thủ đô, cậu chưa từng gặp bố mẹ cậu sao?"
Diệp Huyền Tần gật đầu: "Cháu cũng đang muốn hỏi bác đây."
"Từ lúc cháu tới thủ đô, tại sao bố mẹ chưa từng gặp cháu?"
"Thậm chí trong hôn lễ của Diệp Huyền Tề lần trước, người làm bố mẹ như họ cũng không tới tham dự.
"Thấy hổ thẹn với cháu, nên không có mặt mũi nào đối mặt với cháu sao?"
Quản gia Diệp lắc đầu: "Sai rồi."
"Nói thật với cậu vậy. Bia mộ này, là do bố mẹ cậu vì muốn bảo vệ tính mạng của cậu nên đã tự tay lập nó."
Diệp Huyền Tần khó hiểu: "Lập bia mộ cho cháu có liên quan gì đến bảo vệ tính mạng của cháu? Cháu nghe không hiểu, vẫn mong bác Phong có thể giải thích."
Quản gia Diệp nói: "Chuyện này, nói ra thì dài lắm."
"Mẹ của cậu xuất thân từ hoàng thất, là người của gia tộc Thượng Quan."
"Gia tộc Thượng Quan chính là hoàng thất thực sự.
"Hoàng thất là một thế lực lớn thống trị một phương, ở thời cổ đại thì tương đương với phiên vương. Đúng vậy, trên thương trường cũng có thể so sánh với những gia tộc lớn quyền thế hiện nay."
"Những nhà quyền thế hàng đầu như nhà họ Diệp và nhà họ Liễu, ở trước mặt hoàng thất, chỉ được xem là hộ nghèo"
"Mẹ cậu gả cho bố cậu coi như là hạ thấp mình."
"Mối nhân duyên này vào lúc đó đã chấn động toàn cầu. Mọi người đều khó hiểu, rõ ràng là hoàng thất, sao lại để con gái gả cho nhà họ Diệp nhỏ bé?"
"Sau này, tôi cũng vô tình nghe mẹ cậu nhắc đến nguyên nhân."
"Hóa ra, gia tộc Thượng Quan này thông thạo thuật Vu Cổ. Bọn họ phát hiện ông Diệp bố của cậu có thể chất đặc thù, trong hàng tỷ người mới có một người có cơ thể thuần dương như vậy."
"Trái tim của con cháu của loại thể chất này sẽ là tư liệu cần thiết để luyện hóa Trùng Vương. Gia tộc Thượng Quan gả con gái cho bố cậu, đơn giản là vì trái tim của đời sau của bố cậu, cũng chính là cậu và anh trai cậu."
"Chỉ là, thể chất của anh trai cậu bình thường nên không bị gia tộc Thượng Quan nhìn trúng. Nhưng trái tim của cậu, lại là tư liệu để luyện hóa Trùng Vương mà gia tộc Thượng Quan cần gấp."
"Mẹ cậu không đành lòng để cậu biến thành nơi nuôi dưỡng côn trùng, nên mới phải khiến cậu ngồi tù, còn lập bia mộ này cho cậu, để nói dối với gia tộc Thượng Quan rằng cậu đã chết."
"Chỉ là, thời thế khó lường. Cậu lại đạt đến trình độ cao như ngày hôm nay, thậm chí còn làm ra biết bao chuyện ồn ào như vậy. Tin tức cậu vẫn còn sống, cuối cùng cũng sẽ truyền đến tại của gia tộc Thượng Quan."
"Để bảo vệ cậu, mẹ của cậu đã đến gia tộc Thượng Quan cầu xin cho cậu. Chỉ là, bà ấy một đi không quay lại."
"Bố cậu vì muốn cứu mẹ của cậu cũng đã đi đến gia tộc Thượng Quan và cũng bặt vô âm tín như vậy."
"Aiz, gia tộc Thượng Quan vốn ác độc, bố mẹ cậu lừa gạt bọn họ, e rằng gia tộc Thượng Quan đã thủ tiêu bọn họ rồi."
Diệp Huyền Tần nghe xong, trong lòng có một cảm giác xúc động. Anh chưa từng nghĩ tới, chuyện này còn có ẩn tình như vậy.
Aiz, xem ra bản thân đã hiểu lầm bố mẹ rồi.
Họ không hề vứt bỏ mình, thậm chí còn liều mạng đi đến gia tộc Thượng Quan để cầu xin cho mình!
Diệp Huyền Tần nói: "Có bao nhiêu người biết về chuyện này?"
"Người nhà họ Diệp có biết chuyện này không?"
Quản gia Diệp nói: "Người nhà họ Diệp không hề biết chuyện."
Diệp Huyền Tần gật đầu: "Ừm, hợp lí."
"Nếu như bọn họ biết chuyện, e rằng đã sớm đưa cháu đến gia tộc Thượng Quan rồi."
Diệp Huyền Tần một chân đạp đổ bia mộ của chính mình: "Bố mẹ vì cháu mà bị bắt, nên cháu phải chịu trách nhiệm đến cùng."
"Bia mộ này không có cũng được."
"Bác có phương thức liên lạc với gia tộc Thượng Quan không? Nếu có hãy nói với bọn họ, Diệp Huyền Tần cháu vẫn còn sống."