Cô ta muốn trở thành gia chủ nhà họ Diệp! Cho dù Diệp Huyền Tề có ngu ngốc đến đâu, giờ phút này cũng đã nhận ra sự khác thường.
Gia chủ của nhà họ Diệp thuộc nhà quyền thế hàng đầu, sắp trở thành một kẻ khác họ
Diệp Huyền Tần thực sự đã nói đúng!
Anh đã nhắc đến chuyện này không chỉ một lần, đừng để nhà họ Diệp rơi vào tay kẻ không cùng họ
Liên tưởng đến chuyện Liễu Yên Nhi nhờ “chỉ huy giả” ủng hộ mình làm gia chủ nhà họ Diệp.
Sau đó, kẻ vốn tửu lượng ngàn chén như hằn, chỉ nhấp nửa cốc thôi đã đắm chìm trong dục vọng.
Hơn nữa, người phụ nữ của tướng quân Liễu Yên Thành sẽ tới quán bar làm việc hay sao?
Chết tiệt!
Trúng kế rồi! “Cạm bẫy, đây là một cạm bẫy trần trụi. Diệp Huyền Tề đẩy Liễu Yên Nhi ra, cuồng loạn gầm lên.
Đoàng!
Liễu Yên Thành bắn một phát súng lên trời: “Chết tiệt cái con mẹ mày, rốt cuộc mày có đồng ý không?”
“Nếu không đồng ý, tạo sẽ bắn chết mày ngay tại chỗ!”
Diệp Huyền Tề muốn khóc trong tuyệt vọng!
Cuối cùng, dưới sự uy hiếp của mấy người này, Diệp Huyền Tề chỉ có thể lập giấy tờ, chuyển lại vị trí gia chủ nhà họ Diệp mà mình mới ngồi không lâu cho Liễu Yên Nhi.
Khi Liễu Yên Nhi trở lại nhà họ Diệp, tuyên bố rằng mình chính là người kế vị vị trí gia chủ, toàn bộ nhà họ Diệp đều bùng nổi
Rõ ràng là nhà quyền thế hàng đầu, nhưng chủ nhân lại là một kẻ khác họ!
Hơn nữa còn là một người đàn bà trẻ tuổi mới bước qua cửa chưa được mấy ngày. Nhà họ Diệp có còn biết xấu hổ không? Tất cả kiên quyết phản kháng, thề sống chết không theo.
Tuy nhiên, có những bằng chứng văn bản do chính Diệp Huyền Tề lập ra cùng cuộc đàn áp bằng vũ lực do tướng quân Liễu Yên Thành dẫn đầu.
Nhà họ Diệp muốn không chấp nhận cũng không được! Cuối cùng, Liễu Yên Nhi vẫn vững vàng ngồi vào vị trí gia chủ nhà họ Diệp. Ngay sau khi trở thành gia chủ, cô ta lập tức thiết lập các mối quan hệ hợp tác chặt chẽ với nhà họ Liễu, ký rất nhiều điều khoản ngang ngược.
Nhà họ Diệp giờ đã hoàn toàn trở thành con rối trong tay nhà họ Liễu.
Thậm chí có thể nói họ Diệp đã trở thành một phần của họ Liễu.
Tin tức này vừa lan ra, toàn thủ đô náo động.
Nhà họ Diệp quyền thế hàng đầu đã hoàn toàn trở thành một câu chuyện cười. Bà cụ Diệp đang ngồi tù nghe được tin, tức giận tới mức nôn ra máu ngay tại chỗ.
Trước kia bà ta chỉ nghĩ Diệp Huyền Tề không làm nên chuyện lớn, không tạo ra thành tựu.
Chứ không ngờ bản thân đã hoàn toàn đánh giá thấp con người này.
Giờ hắn thực sự đã làm ra chiến tích, chính là hủy hoại nhà họ Diệp hoàn toàn. Thay vì nói nhà họ Diệp bị phá bỏ trong tay hắn, chẳng bằng nói bị phá bỏ bởi chính mình. Là mình nhìn người không chuẩn xác.
Nếu sớm biết chuyện này, đánh chết bà ta cũng sẽ không ủng hộ Diệp Huyền Tề.
Nếu lúc trước người bà ta nâng đỡ là Diệp Huyền Tần, có lẽ kết cục của nhà họ Diệp bây giờ đã khác.
Nhưng bây giờ hối hận cũng đã muộn.
Bà cụ Diệp sử dụng hết các mối quan hệ cá nhân để đưa Diệp Huyền Tề tới nhà giam của mình đánh đập hẳn một trận cho hả giận.
Diệp Huyền Tề tự biết mình sai, cũng không dám phản bác.
Hắn chính là tội đồ của nhà họ Diệp.
Có khối đá lót đường nhà họ Diệp này, tài sản và địa vị của nhà họ Liễu nhanh chóng tăng vọt như diều gặp gió.
Thậm chí còn có dấu hiệu trở thành một “hoàng tộc”.
Người bên ngoài đã bắt đầu so sánh Liễu Thành Gia của gia đình họ Liễu với Lão Phật gia của nhà họ Triệu.
Liễu Thành Gia đắc chí không biết bao nhiều lần.
Một ngày nọ, bỗng có một số điện thoại thần bí gọi vào di động của Liễu Thành Gia.
Đó là Lão Phật gia của nhà họ Triệu.
Liễu Thành Gia vội vàng trả lời: “Lão Phật gia, ngài tìm tôi sao?”
Lão Phật gia tựa như đang ngậm cười nói: “Gia chủ nhà họ Liễu bây giờ bận hưởng thụ cuộc sống quá, chắc đã quên thỏa thuận của chúng ta rồi đúng không?”
Được Lão Phật gia nhắc nhở, Liễu Thành Gia mới chợt nhớ đến “thỏa thuận” giữa hai người.
Lúc trước, Liễu Yên Thành bị bắt bởi người trong khu quân sự thủ đô.
Liễu Thành Gia đã cầu xin Lão Phật gia giải cứu Liễu Yên Thành, hơn nữa còn nhờ Lão Phật gia mời người tới thủ đô mở chi nhánh của công ty dược Nhân Hòa.
Đổi lại, ông ta sẽ giúp đuổi Diệp Huyền Tân ra khỏi thủ đô, thậm chí là giết chết người này.
Bây giờ, Lão Phật gia đã hoàn thành thỏa thuận.
Nhưng mình thì chưa.
Mặt ông ta lập tức đỏ bừng.