Sau khi nghe được điều này, mọi người cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Phải, nhà họ Trương còn đang chống lưng cho họ.
Hơn thế nữa, tên này còn đánh người nhà họ Trương, người nhà họ Trương nhất định sẽ không buông tha cho anh.
Diệp Huyền Tân nhìn về phía Tham Lang: “Thông báo cho chủ nhân nhà họ Trương đi”
Tham Lang gật đầu: “Có lẽ Trương Đại Thiên đang trên đường tới.”
Ừ.
Mọi người đều bày ra vẻ mặt chế giễu.
Tên này đã xúc phạm đến nhà họ Trương ở thủ đô. Không những không chạy đường tránh ngọn gió kia mà còn mời người của nhà họ Trương tới đây.
Đây là muốn tìm cái chết mà.
Đúng lúc đó, trên đường lớn của thủ đô.
Một đoàn xe sang trọng đang đi về phía bên này.
Dẫn đầu là một chiếc Rolls-Royce vô cùng huyền ảo.
Một trong bốn gia tộc lớn ở thủ đô, chủ nhân của nhà họ Trương – Trương Đại Thiên ở trong xe lòng như lửa chỉ muốn nhanh chóng đi đến Bách Thảo Đường.
Vừa rồi, ông ta nhận được một bức ảnh.
Trong ảnh chụp là một người máu me đầm đìa.
Sau khi phóng to và nhìn kỹ, ông ta phát hiện ra người đàn ông dính đầy máu trong bức ảnh chính là con trai mình – Trương Kình!
Trương Đại Thiên đã đến. Ông ta đối với đứa con trai duy nhất này yêu thương hết mực. Ông ta coi con mình còn quan trọng hơn cả mạng sống.
Nếu con trai ông ta đã chết, Trương Đại Thiên cũng sẽ không sống nổi.
Dù không biết ai đã gửi bức ảnh cho mình, nhưng ông ta có thể đoán được tám chín phần do Diệp Huyền Tân, anh em của tên Ngô Nhất Trí.
Anh là một kẻ tàn nhẫn. Cậu ta đã chôn sống Mộ Quân Thiếu trong cùng một ngày.
Bây giờ, không ngờ cậu ta lại mang bàn tay độc ác của mình hướng về phía con trai ông ta.
“Tên họ Diệp kia, mày tốt nhất là không nên động vào con trai tao”
“Nếu không, tao sẽ không bỏ qua cho cả gia tộc nhà mày!”
Một lúc sau, Trương Đại Thiên đã đến Bạch Thảo Đường, ‘Vừa nhìn thoáng qua, ông ta đã phát hiện Diệp Huyền Tân cũng đang ở đó.
Đúng thật là cậu ta làm!
Ông ta đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng vấn chưa nhìn thấy bóng dáng của Trương Kình.
Trái tim ông ta như chùng xuống, ông ta thầm cầu nguyện cho con trai mình không gặp chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng.
Mọi người ở hiện trường nhìn thấy Trương Đại Thiên đều lần lượt đi đến chào hỏi: “Ông Trương, ông đến rồi!”
“Anh ta quá ngông cuồng, trước mặt bao nhiêu người ở đây mà dám ra tay đánh người, còn bắt người đó quỳ xuống!”
“Ông Trương, anh ta vừa mới tố cáo công ty dược phẩm Bát Đại, làm hại công ty Bát Đại bị lục soát. Bây giờ anh ta lại đang ép chúng tôi trả nợ gấp mười lần, thật là khinh người quá đáng.”
“Ông Trương, ông là gương mặt đại diện hàng đầu của ngành sản xuất y dược thủ đô chúng ta. Ông phải giữ lấy bộ mặt cho chúng tại Trương Đại Thiên điều chỉnh cảm xúc, gật đầu, đi về phía Diệp Huyền Tân “Tên họ Diệp kia, con trai tôi đâu?”
Trương Đại Thiên nói.
Diệp Huyền Tân liếc ông ta một cái: “Quỳ xuống đi”
Đám đông như bùng nổ, hết người này đến người khác nói chuyện thay Trương Đại Thiên.
Tất nhiên, tất cả chỉ là “võ mồm” mà thôi.
“Tên họ Diệp kia quả thật quá mất dạy mà”
“Bắt ông Trương quỳ xuống, mày là cái thá gì chứ!”
“Ông Trương, không thể nhịn anh ta nữa, chúng ta phải dạy cho anh ta một bài họ: Trương Đại Thiên nghiến răng nghiến lợi: “Tao hỏi mày, con trai của tao đâu!”
Diệp Huyền Tân hơi than thở: “Này, mấy người bắt tôi nói lại lần thứ hai sao, thật là không biết tự lượng sức mình”
“Lần này, tôi sẽ không nói gì cả”
Anh liếc mắt nhìn Tham Lang.
Tham Lang ngay lập tức đi tới trước mặt Trương Đại Thiên, đá mạnh vào chân ông ta.
Bụp!
Trương Đại Thiên quỳ rạp xuống mặt đất Đám đông trợn mắt há mồm.
Anh ra tay với người của Trương Đại Thiên cũng thôi đi Bây giờ đến chủ nhân nhà họ Trương cũng ra tay được, đúng là tự tìm đường chết mà!
Đội vệ sĩ do Trương Đại Thiên mang tới trở nên vô cùng tức giận, ngay lập tức bao vây Tham Lang