Thấy có người, Thái Bảo hai lập tức muốn ra khỏi bồn tắm.
Nhưng không kịp nữa rồi.
Nước trong bồn tắm đã chạm vào dây nóng, toàn bộ bồn tắm được nối điện.
Tất nhiên, Thái Bảo hai không được thể may mắn thoát được.
Xèo xèo xèo, xèo xèo xèo!
Các tia lửa điện không ngừng chạm vào bồn tắm và cơ thể Thái Bảo hai, Ánh lửa thậm chí còn chiếu sáng cả phòng ngủ.
Mười phút sau, cuối cùng cầu chì ở tầng dưới cũng nổ.
Trong nháy mắt, cả hộp đêm chìm trong bóng tối.
Lúc này, Thái Bảo hai đã trở thành một con heo sữa, toàn thân đen kịt, tóc dựng đứng và mùi thịt nướng nồng nặc tràn ngập khắp phòng ngủ, kích thích mãnh liệt.
Hai tròng mắt của gã lồi ra, nhô cao lên, như muốn nứt cả hốc mắt ra, dữ tợn kinh khủng!
Ngay cả hung thủ Phạm Thúy Lan cũng hơi có chút sợ hãi, vội vàng cắt lấy lỗ tai, nhảy ra ngoài cửa sổ tẩu thoát!
Ở tầng dưới, những thanh niên đang múa hát bỗng nhiên bị mất điện thì rất bất mãn, không ngừng phàn nàn.
Đàn em nhìn cảnh đó thì bận rộn trấn an mọi người: “Mọi người, đừng nóng vội, có thể là đứt cầu dao, tôi sẽ đi kiểm tra một chút, ngay sau đó sẽ ổn thôi.”
Tay sai rất nhanh phát hiện ra là cầu chì “lâu năm đã không tu sửa” và đã bị đoản mạch Gã ta chỉ đơn giản tìm hai sợi dây kẽm thô, thay thế cầu chì: “Thằng nhỏ, có bản lĩnh thì cứ đoản mạch tiếp nhé”.
Nhạc trong hộp đêm lại vang lên lần nữa, cực kỳ bốc lửa.
Chỉ tội nghiệp cho Thái Bảo hai trong phòng ngủ, xèo xèo xèo theo dòng điện, toàn thân gã co rút run rẩy, nhảy lên “điệu disco”.
Vào lúc hai giờ sáng, Diệp Huyền Tân, Phạm Thúy Lan và những sát thủ ưu tú gặp nhau ở vùng ngoại thành.
Diệp Huyền Tân mở cốp sau xe ra, trong đó có đầy những vali mật mã Trong vali mật mã, tất cả đều là tiền, đủ bảy mươi tỷ không thiếu một đồng Diệp Huyền Tân: “Lần lượt đến đây lĩnh tiền thưởng đi.”
Các sát thủ lập tức xếp hàng nhận tiền thưởng: “Ông chủ, hai cái tai của Thái Bảo năm”
Diệp Huyền Tân: “Bảy mươi tỷ, cầm lấy.”
“Ông chủ, hai tai của Thái Bảo sáu.”
“Bảy mươi tỷ, đếm xem.”
Rất nhanh đến lượt Phạm Thúy Lan, Diệp Huyền Tần tiện tay ném một vali mật khẩu cho cô ta.
Phạm Thúy Lan: “Anh đẹp trai, không đủ.”
Diệp Huyền Tân cau mày: “Làm sao lại không đủ?”
Phạm Thúy Lan ném cho anh một cái túi ni lông: “Anh không biết, Thái Bảo hai có ba lỗ tai à, anh nên cho tôi một trăm lẻ năm tỷ.”
Mặt Diệp Huyền Tân tối sầm.
Trời ơi, mẹ nó, ba cái lỗ tai.
€ô nói cho tôi xem lỗ tai thứ ba của gã mọc ở đâu?
Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Diệp Huyền Tân đột nhiên vang lên.
Là một số lạ gọi đến.
Hai giờ sáng sớm, có một số điện thoại lạ, Diệp Huyền Tần quyết định nghe cuộc gọi không bình thường này.
Diệp Huyền Tân dùng tay ra hiệu, nhắc mọi người im lặng, sau đó nghe máy: “Ai đó?”
Bên kia truyền đến một giọng nói xa lạ: “Họ Diệp, ngủ chưa?”
“Bạn gái của mày đang ở trong tay bọn tao. Nếu không muốn cô ta chết, tới chợ bán gỗ Thành Tài ngay lập tức.”
Diệp Huyền Tân sững sờ: “Bạn gái của tao? Tại sao tao lại không biết tao còn có bạn gái?”
Bên kia cười khẩy: “Đừng giả bộ lơ mơ, mày nghĩ rằng tao không biết chuyện hư hỏng của mày và Dương Mai sao?”
Khuôn mặt Diệp Huyền Tân nhất thời nghiêm trọng lại.
Dương Mai.
Hóa ra là Dương Mai đã bị bắt.
Không nghỉ ngờ gì nữa, đó là Dương Mai, cô ta đã đến tỉnh Đông Tam.
Cô ta không tin vào sức mạnh của anh nên mới tự mình chui đầu vào lưới, sẵn sàng hy sinh bản thân mình để giữ lấy anh?
Cô gái này thực sự không có gì làm nên kiếm chuyện chơi rồi!
Có vẻ như kế hoạch của anh chỉ có thể đẩy sớm lên.
Anh nói với Phạm Thúy Lan và mấy người khác: “Nhiệm vụ mới, đi theo tôi.”
“Chờ một chút” Phạm Thúy Lan nói chút chuyện tiền thù lao trước đã: Diệp Huyền Tân sốt ruột nói: “Cô ra giá đi”
Phạm Thúy Lan: “Một trăm lẻ năm tỷ mỗi người!”
Vẻ mặt Diệp Huyền Tân khinh thường: “Thấp.”
Phạm Thúy Lan sững sờ: “Cái gì thấp?”
“Nói