Thà hi sinh lợi ích của công ty đặt sức khỏe và sự an toàn của nhân viên lên hàng đầu, loại ông chủ như vậy rất đáng giá để đi theo.
Nhưng mà Đỗ Quyên không đến bệnh viện, mặt cô chỉ hơi sưng mà thôi, đến bệnh viện thật sự là quá khác người.
Diệp Huyền Tân gọi Đỗ Quyên vào trong phòng làm việc hỏi: “Cô có biết lai lịch của nhóm người tới quấy rối không?”
Đỗ Quyên gật đầu: “Vâng, người dẫn đầu chính là Thái bảo mười một trong Thái Bảo Mười Ba”
*Thái Bảo Mười Ba là cỗ máy giết người lớn dưới tay Mã Như Long, họ rất nổi tiếng ở tỉnh Đông Tam”
Diệp Huyền Tân: “Mã Như Long? Tôi chưa từng nghe nói qua, có phải là có liên quan tới Kiều Gia không?”
Đỗ Quyên nói: “Vâng, Mã Như Long là một trong ba tướng lớn dưới tay Kiều Gia, có quyền quản lý ngang với Triệu Công Minh và Âu Dương Tỉ Mệnh”
Diệp Huyền Tân gật cô lui xuống trước đi.”
“Đúng rồi, thống kê số người bị thương và tình hình vết thương rồi báo cáo cho tôi biết”
Đỗ Quyên gật đầu quay người rời đi.
Năm ngón tay của Diệp Huyền Tân lần lượt gõ vào mặt bàn phát ra tiếng vang cộc cộc cộc thanh thúy.
“Thái Bảo Mười Ba đúng không, ở trước mặt tôi các người nhiều lắm chỉ được xem như mười ba cái bánh bao nhân rau mà thôi.”
“Mười ba người này quá phân tán nên mình không thể đồng thời bắt hết tất cả họ.
Phải tìm người giúp đỡ…Chẳng qua ở trong tỉnh Đông Tam mình thực sự không có nhân viên nào để sai khiến”
“Con đường từ tỉnh Hà Sơn đến tỉnh Đông Tam đã bị người của tỉnh Đông Tam lấp kín rồi, bây giờ điều động nhân sự từ tỉnh Hà Sơn rõ ràng là không thực tế”
Làm sao đội ngũ chặn đường do Thái Ừ, tôi biết rồi, Bảo mười hai dẫn đầu có thể trốn khỏi tầm mắt của Diệp Huyền Tân chứ.
Diệp Huyền Tân chỉ không thèm để ý tới họ mà thôi.
Sau một hồi suy nghĩ Diệp Huyền Tân bỗng nhiên nghĩ đến một nơi có thể mượn tạm lực lượng: Tập đoàn sát thủ Tử Dạ nơi mà Phạm Thúy Lan đang ở!
Tập đoàn sát thủ Tử Dạ là thế lực lớn thứ ba của tỉnh Đông Tam, đối phó với Thái Bảo.
Mười Ba hẳn là dễ như trở bàn tay.
Nghĩ đến đây anh lập tức bấm số điện thoại của Phạm Thúy Lan: “Phạm Thúy Lan, cô đến tập đoàn Đế Hào ở tỉnh Đông Tam một chuyến có nhiệm vụ mới”
Phạm Thúy Lan thở dài: “Họ Diệp, anh nên yên tĩnh ở trong tỉnh Đông Tam. Đây chính là chỗ đóng quân của tập đoàn sát thủ Tử Dạ chúng tôi đâu.”
“Thiếu chủ đã nói cho tôi biết về xích mích giữa anh và thủ lĩnh rồi. Không phải anh vẫn luôn cảm thấy thẹn với thủ lĩnh nên không dám để cho thủ lĩnh biết anh còn sống sao?”
“Nếu như thủ lĩnh biết anh gây nên biến cố quá lớn vậy thủ lĩnh có giết chết người phụ tình như anh dưới cơn nóng giận không…”
Diệp Huyền Tân: “Phạm Thúy Lan, cô có biết tại sao sư phụ tôi có thể sống đến hơn một trăm tuổi không?”
Phạm Thúy Lan nghe không hiểu: “Tại sao?”
Diệp Huyền Tân: “Bởi vì từ xưa đến nay sư phụ tôi không nhiều chuyện”
Phạm Thúy Lan: “Cút!”
Diệp Huyền Tân lặng im suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn quyết định gọi Dương Mail Anh lại bấm số điện thoại của Dương Mai: “Dương Mai, trong khoảng thời gian này ở tỉnh Hà Sơn phối hợp với tập đoàn Diệp.
Linh quay video quảng cáo cho tốt, đừng tới tỉnh Đông Tam”
“Kiều Gia lại ngóc đầu trở lại, nếu như cô đến tỉnh Đông Tam thì sẽ có nguy hiểm”
Dương Mai cúi đầu không nói, trên mặt lộ ra vẻ áy náy.
Ôi chao, vốn dĩ tưởng rằng trèo lên cây to là tập đoàn Đế Hào thì có thể gối cao đầu không lo, nhưng bây giờ xem ra là cô ta nghĩ quá đẹp.
Khoảng thời gian này cô ta đặc biệt hỏi thăm Diệp Huyền Tân biết anh chỉ có một số lực lượng ở tỉnh Hà Sơn.
Đây là lần đầu tiên anh đến tỉnh Đông Tam, anh không có quyền và thế ở tỉnh Đông Tam.
Chỉ dựa vào chút lực lượng đó của anh không đáng giá nhắc tới ở trước mặt Kiều Gia Anh không bảo đảm được cho bản thân.
Thậm chí có thể làm liên lụy đến anh và tập đoàn Diệp Linh Sau khi suy nghĩ Dương Mai không nghe theo lời của Diệp Huyền Tân mà lên xe nhanh chóng đi về phía tỉnh Đông Tam