Tại tập đoàn Diệp Linh.
Trình Hạ Vũ hốt hoảng lao vào phòng làm việc của Tổng giám đốc: “Anh, anh rể ơi, không xong rồi.”
Từ Lam Khiết ngẩng đầu lên: “Sao thế Cá Nhỏ?”
Trình Hạ Vũ đưa cho Từ Lam Khiết một bản danh sách dài liệt kê những giao dịch cho Từ Lam Khiết: “Chị ơi, vừa rồi có một tài khoản nước ngoài chưa qua đăng ký đã gửi cho chúng ta tổng cộng một tỷ rưỡi chia làm bảy lần.
“Em đối chiếu bảy tám lần mà vẫn không khớp.
“Hay anh chị có mối kinh doanh nào bên ngoài mà không cho em biết?”
“Một tỷ rưỡi? Làm gì có chuyện đó?” Từ.
Lam Khiết cầm ngay lấy bản sao kê, xem xét kỹ càng.
Chốc lát sau, mặt cô trắng bệch: “Hừ, có vấn đề. Chắc chắn có vấn đề.
“Điều tra đi! Nhất định phải tra ra được nguồn tiền”
Diệp Huyền Tân liếc nhìn số xê ri và gọi điện ngay cho Sói Hoang: “Giúp tôi một việc, điều tra một khoản tiền.
“Số xê ri S78654”
Sói Hoang: “Không thành vấn đề”
Từ Lam Khiết và Trình Hạ Vũ nhìn Diệp.
Huyền Tần tò mò: “Anh gọi điện cho ai thế?”
Diệp Huyền Tân: “Một người bạn”
Từ Lam Khiết lườm nguýt: “Anh nhiều bạn quá nhỉ!
“Liệu có phải người bạn này của anh đã tặng chúng ta một tỷ rưỡi không rõ nguồn gốc này không?”
Diệp Huyền Tân mỉm cười: “Chưa biết chừng.”
Rầm!
Đúng lúc này, cánh cửa đột ngột bị đạp mở.
Triệu Bất Độ dẫn theo sáu võ sĩ xông vào.
Nhìn thấy Triệu Bất Độ, Từ Lam Khiết và Trình Hạ Vũ lập tức trở nên căng thẳng.
Triệu Bất Độ cười lạnh tanh: “Chậc chậc, sao mặt mày ai nấy rầu rĩ thế này, nhà có người chết à?”
Diệp Huyền Tân nhìn Trình Hạ Vũ và nói: “Lam Khiết, sau câu bạn đến nhà là gì nhỉ?”
Trình Hạ Vũ nhanh trí đáp: “Đàn bà cũng đánh!”
Phụt!
Từ Lam Khiết không nhịn được cười.
Bạn đến nhà, đàn bà cũng đánh…
Môn văn của em có phải do cô giáo tiếng Anh dạy không?
Triệu Bất Độ trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tân: “Láo toét, mày cũng chỉ được cái võ mồm thôi.
“Đàn bà cũng đánh chứ gì, ha ha, hôm nay người bị đánh là chúng mày đấy”
Anh ta nhìn bản sao kê trên tay Từ Lam Khiết, nói: “Chậc chậc, cái gì đây? Không phải là có người chuyển cho chúng mày một tỷ rưỡi đấy chứ?”
Từ Lam Khiết hít ngược một hơi khí lạnh.
Thăng cha này biết rõ như vậy thì chắc chắn có liên quan đến một tỷ rưỡi kia.
Thế nhưng vô duyên vô cớ anh ta chuyển cho nhà mình một tỷ rưỡi làm gì?
Từ Lam Khiết trầm giọng bảo: “Triệu Bất Độ, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Triệu Bất Độ khoái trá, đáp: “À, tôi chẳng làm gì cả, chỉ đến xem hôm nay công ty cô sẽ bị niêm phong và phá sản như thế nào thôi”
“Khốn kiếp!” Trình Hạ Vũ chửi thề: “Nhà anh mới bị niêm phong phá sản.
“Anh rể, mau đá anh ta ra ngoài đi anh.
Nhìn thấy anh ta là em muốn nôn cả bữa khuya ăn từ tháng trước ra”
“Đậu!” Diệp Huyền Tân tức giận: “Triệu Bất Độ, mày dám làm em vợ tao ghê tởm, tội đáng chết!”
Anh tung chân sút không hề do dự, đá bay Triệu Bất Độ ra ngoài cửa.
Trình Hạ Vũ nở nụ cười ngọt ngào: “Đúng là anh rể tốt với em”
Diệp Huyền Tân: “Chuyện nên làm mà”
Đậu xanh rau mát Triệu Bất Độ tức nổ phổi Hở ra là đánh người, không có lấy một dấu hiệu báo trước.
Chẳng cho người ta ít thời gian để phản ứng, thành ra ông đây phí tiền thuê vệ sĩ, Mấy tay vệ sĩ kia không bảo vệ được Triệu Bất Độ thì vô cùng áy náy, giận dữ quát: “Thăng khốn, dám đánh anh Bất Độ ngay trước mặt chúng tao, ăn phải gan hùm mật gấu rồi.
“Quỳ ngay xuống dập đầu một trăm cái rồi tự vả mình một trăm cái, tao sẽ tha chết cho”
Trình Hạ Vũ lập tức trốn ngay ra sau lưng Diệp Huyền Tân: “Anh rể, bọn họ làm em sợ”
Diệp Huyền Tân: “Lũ chó má, dám dọa em vợ tao, chán sống rồi!”