Gã ta nói với mấy tên bảo vệ: “Chờ một lát nữa thằng cha kia dám bước lên trước một bước, trực tiếp ra tay, lôi cậu ta vào đánh chết cho tôi.”
Để lấy lòng Khang Hữu Vi, đáp bảo vệ lập tức gật đầu đồng ý: “Không thành vấn đề.”
Diệp Huyền Tân cũng ngay lập tức phát hiện ra một số gương mặt thân quen như Khang Hữu Vi.
Trong lòng anh thầm thở dài, không ngờ đã nhiều năm trôi qua như vậy, đám “đồng nghiệp cũ” này vẫn dậm chân tại chỗ, không có chút tiến bộ gì cá.
Có lẽ cả đời này bọn họ cũng chỉ làm nhân viên phục vụ quèn mà thôi.
Anh dẫn Từ Lam Khiết đi đến cửa.
Khang Hữu Vi lập tức giơ tay ra chặn: “Đứng lại. Diệp Huyền Tân, thật tình cờ, chúng ta lại gặp nhau” “Đúng vậy” Diệp Huyền Tân khẽ gật đầu, anh mặc kệ gã ta, dự định tiến vào,
Khang Hữu Vi lập tức đứng trước mặt anh: “Đừng lại, không được vào.”
Diệp Huyền Tân cau mày: “Tại sao?”
Khang Hữu Vi: “Chả tại sao cả, người mang họ Diệp không được phép vào.”
Diệp Huyền Tân cảm thấy nực cười, xem ra Khang Hữu Vi này vẫn luôn ôm hận trong lòng, cố tình gây khó dễ cho anh. Anh cười nhạt nói: “Là ai đặt ra quy định người mang họ
Diệp không được phép vào vậy?”
Khang Hữu Vi: “Ông đây là quản lý, đây là quy định của nhà hàng.”
Diệp Huyền Tân bất đắc dĩ cười khổ: “Được thôi” “Bây giờ tôi lấy tư cách là ông chủ ở đây đặt ra quy định không tuyển nhân viên họ Khang, anh bị sa thải”
Cái gì?
Chúng tôi không nghe nhầm chứ.
Diệp Huyền Tân – một nhân viên cũ bị đuổi việc giờ lại đi sa thải quản lý nhà hàng!
Đúng thật là làm trò cười cho thiên hạ. Mọi người đều phá lên cười
Khang Hữu Vi cười đến chảy cả nước mắt: “Tên họ Diệp kia, cậu pha trò cho chúng tôi xem đấy à.” “Haha, chỉ dựa vào cậu mà có thể sa thải được tôi sao?” “Được, để tôi xem cậu định đuổi việc tôi kiểu gì.”
Diệp Huyền Tần liếc gã ta một cái: “Anh sẽ sớm nhận được văn bản thông báo sa thải thôi.” “Lam Khiết, chúng ta vào trong thôi.”
Anh đẩy Khang Hữu Vi ra một bên, bước vào nhà hàng. Khang Hữu Vi nhanh chóng liếc mắt ra hiệu cho bảo vệ. Đám bảo an không nói hai lời, lấy dùi cui ra lao về phía Diệp Huyền Tần.
Dù sao Khang Hữu Vi cũng đã ra lệnh lôi anh vào trong đánh cho đến chết, bọn họ chỉ là đám nhân viên quèn không thể làm trái lệnh được.
Diệp Huyền Tân giận tím mặt!
Đám nhân viên này tạo phản thật rồi, chẳng nói chẳng rằng ngay lập tức xông lên ra tay với thực khách.
Hơn nữa, đổi phương còn là ông chủ của nhà hàng.
Anh tóm lấy Khang Hữu Vi đang đứng ở bên cạnh, ném vào đám bảo vệ như một con chó chết.
Bing bing bing!
Khang Hữu Vi lao đến khiến cho đám bảo vệ ngã nhào xuống đất,
Toàn thân gã ta đau đớn dữ dội.
Gã ta điện lên, một tên nhân viên cũ lại dám ra tay như vậy với quản lý.
Đúng là ăn phải gan hùm rồi.
Gã ta hét lên: “Đồ khốn nạn, đây là mày tự tìm đường chết đây nhé.” “Người đâu, cầm dùi cui điện ra đây, hôm nay tao sẽ giết chết thắng chó nhà mày.”
Từ Lam Khiết hoảng sợ, không nghĩ rằng sự việc sẽ nghiêm trọng đến mức này, vội vàng nói: “Dừng tay lại hết cho tôi.” “Vị khách bao cả nhà hàng của các người ngày hôm nay là bạn tôi, là anh ấy mời chúng tôi đến dùng bữa, chúng tôi là khách quý của các người đấy” “Mọi người không được làm vậy với khách quý!”
Hả?
Cả đám Khang Hữu Vi đều sững sờ.
Bon họ chính là người được vị khách V.I.P bao toàn bộ nhà hàng mời đến đây?
Diệp Huyền Tân chết tiệt, sao anh có thể quen được những vị khách VIP như này chứ!
Khoan đã, vị khách VIP đó dường như có thành kiến rất sâu sắc với vị khách nam được mời tới.
Anh ta còn cố ý dặn dò bọn họ, muốn bọn họ làm khó dễ với vị khách nam họ Diệp, tốt nhất là khiến cho anh mặt xám mày tro, quần áo tả tơi…
Thêm nữa, Diệp Huyền Tân cũng mang họ Diệp!
Ha ha, tên này chính là kẻ thù của vị khách V.I.P đó.
Đánh tên Diệp Huyền Tân này một trận tơi bời chẳng những gã ta có thể trút giận, mà còn ghi điểm trong mắt vị khách VIP kia.
Cớ sao mà không làm chứ.
Khang Hữu Vi bình tĩnh điều chỉnh lại cảm xúc, kính cẩn nói: “Thì ra là hiểu lầm à” “Cô gái xinh đẹp, mời cô vào trước. Tôi có chuyện cần nói với Diệp Huyền Tân.”