Chiến Thần Phong Vân

Chương 2546




Anh ta nghiến chặt răng kéo kẹt mà nói: “Người mới đến, hai người chúng ta cùng trên một cây cầu. Không phải cậu chết thì là tôi chết!”

 

“Trừ khi cậu quỳ xuống cho ông đây!”

 

Diệp Huyền Tân mặc kệ Sói Đói.

 

Người phụ nữ mang thai ăn xong bánh bao chay, sau đó đi đến bên cạnh Diệp Huyền Tân, đôi tay sờ tới sờ lui lưng Diệp Huyền Tân: “Em trai nhỏ à, vừa nãy cảm ơn cậu nhé…”

 

“Cút!”

 

Diệp Huyền Tân tức Một tiếng này có khí thế rất lớn, thực sự đã dọa cho người phụ nữ mang thai rùng mình, vội vàng rụt tay lại mà quát một tiếng.

 

Người phụ nữ vỗ vỗ ngừng: “Hung hăng như vậy làm gì chứ, em trai nhỏ à, cậu dọa chị rồi đấy, chị muốn đền ơn cậu thôi mà”

 

Diệp Huyền Tân mất kiên nhẫn mà nói: “Có lời gì thì mau nói, có rắm thì mau thả đi, đừng có ở đây mà làm lỡ thời gian của tôi”

 

Người phụ nữ nói: “Được rồi em trai nhỏ, vẫn cần chị nói rõ ra sao? Cậu giúp chị, không phải là muốn chơi đùa với cơ thể của chị sao?”

 

“Đêm nay là cậu đến tìm chị, hai là chị đến tìm cậu? Yên tâm, chắc chắn đêm nay chị sẽ làm cho cậu đạt cực khoái”

 

Diệp Huyền Tân hung hăng mà trừng mắt nhìn người phụ nữ một cái: “Nhắc lại một lần nữa, cút!”

 

Người phụ nữ ngẩn người ra một lát: “Sao vậy? Cậu chê chị sao? Em trai nhỏ à cậu có muốn suy nghĩ kỹ không, người phụ nữ mang thai cũng rất thú vị đất Diệp Huyền Tân không thể nhịn được nữa, cơ thể toát ra một luồng khí dũng mãnh: “Còn cần tôi nhắc lại cút thêm lần nữa sao?”

 

Khí thế dũng mãnh của anh đã làm cho người phụ nữ kia khiếp sợ.

 

Người phụ nữ đó cảm thấy như bị núi đè đầu mà thở hổn hển.

 

Cô ta sợ hãi rồi, sự sợ hãi sản sinh từ nơi sâu thẳm trong thâm tâm.

 

Cô ta lắc đầu, run rẩy mà chạy đi.

 

Chờ đi xa, cái loại sức ép đó rốt cuộc cũng biến mất.

 

Người phụ nữ yếu ớt nói: “Ha ha, tên nhóc thối, cậu thật đúng là có thể kìm nén được. Nhưng mà để tôi xem cậu có thể chống đỡ được đến khi nào”

 

“Cậu vừa tới chỗ này nên vẫn còn chưa có thích ứng được với hoàn cảnh ở đây. Chờ hai ngày nữa, chờ đến khi cậu đói khát không chịu được, để xem cậu cầu xin bà đây như thế nào!”

 

Ưng Nhãn và Đại Đầu liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập sự nghiền ngẫm.

 

Không ngờ tới là tên này cứu người phụ nữ kia là do thật sự cảm thấy đứa bé trong bụng của cô ta đáng thương, mà không phải là do thèm muốn cơ thể của cô ta.

 

Cái loại lòng tốt như thế này cũng không thấy nhiều ở đảo Thần Chủ.

 

Bởi vì bọn họ đều chết sạch rồi.

 

Chắc hẳn là người này cũng không thể sống được bao lâu nữa.

 

Ở trên đảo Thần Chủ, anh nhân từ tốt bụng đối với người khác, cũng chính là tàn nhãn đối với bản thân mình.

 

Diệp Huyền Tân nhìn Đại Đầu nói: “Tôi muốn gặp Thần Chủ thì phải làm như thế nào?”

 

Đại Đầu cười khổ trong lòng, thầm nghĩ người này có thể sống được quá một tháng đã là không tệ rồi, còn mơ mộng hão huyền muốn gặp Thần Chủ?

 

Đúng là kẻ ngốc nói mê.

 

Nhưng mà Đại Đầu vẫn trả lời: “Anh muốn gặp Thần Chủ sao, rất dễ thôi, anh lên làm phủ chúa là được”

 

Phụt!

 

Ha hat Đám người ở đấy nghe được cười ầm cả lên.

 

Bọn họ đều nghe ra được, Đại Đầu đây là đang trêu đùa Diệp Huyền Tân.