Chiến Thần Phong Vân

Chương 1780: Âm Ti hiện thân




Lúc này, thần sắc Diệp Huyền Tần đột nhiên trở nên căng thẳng.

Rõ ràng vừa rồi anh phát hiện, có hai bóng đen đi qua. Không nghi ngờ gì nữa, đối phương chắc chắn là người của Âm Ti.

Rất có thể anh ta đã nghe trộm được chiến thần Côn Luân và Diệp Niệm Quân nói chuyện, ý thức được việc đảm người chiến thần Côn Luân ở đây phục kích người Âm Ti.

Diệp Huyền Tần đương nhiên sẽ không để đối phương đem những tin quan trọng như vậy báo cho đám người Thiên Ma Vương.

Anh không chút do dự phóng ra một nguồn năng lượng, giam giữ người của Âm Ti lại.

Người Âm Ti nháy mắt liền bị đông cứng, không thể cử động được, cũng không thể phát ra một âm thanh nào.

Diệp Huyền Tân móc ra tờ một trăm tệ đưa cho bà lão: “Bà lão, tôi mua hết tất cả số bóng bay này.”

“Làm phiền bà hãy bơm khí vào những quả bóng bay này.” Anh vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu với chiếnthần Côn Luân.

Diệp Huyền Tần muốn một mình đơn độc đi thảm vấn người Âm Ti, để Diệp Huyền Tần ở lại đây bảo vệ Từ Lam Khiết cùng Diệp Niệm Quân.

Chiến thần Côn Luân lập tức hiểu được ý tử trong ánh mắt Diệp Huyền Tần, liên tục gật đầu: “Không thành vấn đề.

Ông nhận tiền, lấy ra ống bơm khí, tức tốc thổi phồng chỗ bóng bay này.

Diệp Huyền Tần vỗ vỗ bả vai Từ Lam Khiết: “Lam Nhi, ở chỗ này chờ anh, anh rất nhanh sẽ quay lại.”

Từ Lam Khiết cũng cảm nhận được cảm xúc khác thường của Diệp Huyền Tần, cô gật đầu: “Được.”

Diệp Huyền Tần nhanh chóng rời đi, âm thầm sử dụng lực thúc đẩy người Âm Ti theo sau mình.

Chờ tới góc không có người, Diệp Huyền Tần mới dừng lại, xoay người qua: “Quỳ xuống.

Anh tỏa ra khí thế ngập trời, tức khắc khiến người Âm Ti đứng thẳng không xong, thình thịch quỳ rạp xuống.

Diệp Huyền Tần lạnh nhạt hỏi: “Cậu là người Âm Ti?”

Đối phương khó khăn mở miệng: “Cái… Cái gì mà người Âm Tỉ? Tôi. Tôi không biết.

Diệp Huyền Tần nở nụ cười làm đối phương nổi hết da gà: “Chẳng lẽ cậu cho rằng, Diệp Huyền Tần tôi không phân biệt được đâu là người của Âm Ti sao?”

Diệp Huyền TầnDa đầu đối phương lập tức tê dại: “Anh. Anh là soái thần Diệp Huyền Tần? Chuyện này… Chuyện này sao có thể được chứ!”

“Anh không phải đã bị trấn áp ở Tuyệt Tình Cốc sao? Bị chính Vận Quốc giam giữ, sao có thể chạy ra khỏi đó!”

Diệp Huyền Tần lạnh nhạt nói: “Trên đời này không ai có thể trấn áp được Soái thần tôi!”

“Nói đi, Diệp Hiến Tần, Thiên Ma Vương bọn họ ở nơi nào?”

Đối phương liên tục lắc đầu: “Diệp Hiên Tân? Cái gì Diệp Hiến Tần, tôi… Tôi không quen người này!”

Vịt chết mỏ vẫn còn cứng!

Diệp Huyền Tần hơi cử động tay, trên bàn tay lập tức ló ra mấy cây ngân châm.

Đương nhiên đây không phải ngân châm bình thường mà là khí kình tạo ra.

Tay anh nhẹ nhàng đẩy, Khí Kình Ngân Châm như tia chớp, nhanh chóng ghim vào bóng dáng người Âm Ti.

“Khí Kinh Ngân Châm đối với các vật thể ảo như bóng tối có tác dụng tấn công mạnh mẽ nhất.

A!

Khí Kinh Ngân Châm vừa mới đánh trúng bóng dáng kia, nháy mắt bóng dáng liền nhạt đi vài phần.

Người Âm Ti gặp phản ứng dữ dội của bóng đen phản phê, đau đến kêu la thảm thiết.

Nhưng mà, Diệp Huyền Tần dùng kình khí cài chản, đem tiếng gào thét của hắn ngăn lại không truyền ra ngoài.

Diệp Huyền Tần: “Bây giờ có thể nói cho tôi biết Diệp Hiên Tân Thiên Ma Vương bọn họ ở đâu chưa.”

Người Âm Tỉ sớm đã đau đớn tột cùng. Ngân châm vừa mới đâm vào người, cảm giác toàn bộ lục phủ ngũ tạng như bị vô số kiến cắn nuốt. Cuộc đời này anh ta chưa trải qua loại đau khổ nào như thế.

Hản đâu còn chỗ nào dám mạnh miệng nữa, vội vàng nói: “Tôi nói, tôi nói!”

“Diệp Hiên Tân Thiên Ma Vương bọn họ ẩn ở dưới nước. Lúc Vận Quốc thứ hai tỉnh giấc bọn họ sẽ hiện thân đánh cắp.”

Diệp Huyền Tần như suy nghĩ gì đó nói: “ Âm Ti ẩn náu mấy trăm năm, chưa bao giờ xuất thân lộ diện” Ê ` “Lần này bọn họ phái nhiều người hiện thân đánh cắp a như vậy, đây là có ý Âm Tỉ chuẩn bị quang minh chính đại tái nhậm hiện thế?”

“Không phải, không phải!” Bóng dáng người Âm T¡ vội vàng lắc đầu phủ nhận: “Bọn họ sẽ chính thức hiện thân trước, sẽ có người dương thế giúp bọn hẳn giải tán đám người đi.”

Diệp Huyền Tần khế gật đầu, đoán không sai mà, theo như lời hắn nói thì người dương thế đó hẳn là Đỗ Văn Xương,