*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Thân tín của Lý Lặng vẫn còn trong nhà tù trông chừng Từ Lam Khiết.
Khi vừa nhìn thấy Diệp Huyền Tần, anh ta vô cùng kinh ngạc nói:“Diệp Huyền Tần, sao anh quay lại đây rồi?”
Sau khi nhìn thấy được Chiến thần Côn Luân, đẳng cấp độc lang, cùng với lúc bị Lý Lặng chém đứt một cánh tay,
Gã lúc đó bị dọa đến phát sợ.
Mịa nó người này không phải là Diệp Huyền Tần,
Mà là Thần soái Diệp Huyền Tần đó!
Thần Soái Diệp Huyền Tần, vương giả trở về rồi!
Ai mà không biết Thần soái Diệp Huyền Tần vô cùng cưng chiều cô vợ Từ Lam Khiết của mình, Nếu như để anh thấy dáng vẻ của Từ Lam Khiết lúc này,
Thần soái chắc chắn sẽ băm bọn họ ra ngàn mảnh
Gã không chút do dự xoay người muốn chạy trốn!
Tất nhiên Diệp Huyền Tân không để gã chạy thoát.Anh thả ra một đạo khí kình,
Khí kình trực tiếp hóa thành thanh kiếm bay, đâm về phía đối phương.
Thanh kiếm bay này được thực thể hóa bởi khí kình, còn rắn chắc hơn cả thanh kiếm bay tốt.
Rất dễ dàng đâm xuyên bụng đối phương.
Nhất thời máu tươi bắn tung tóe, thậm chí một số bộ phận ruột và nội tạng cũng bị nổ tạc, hiện trường vô cùng thể thảm.
Cái gì?
Anh ta không nhìn lầm chứ?
Lý Lặng vừa xem vừa cảm thấy đầu mình tê dại.
Vừa nãy khí kình Diệp Huyền Tần thả ra vậy mà có thể thực thể hóa thành một thanh kiếm bay, dễ dàng xuyên thủng thân thể con người.
Rốt cuộc là cảnh giới gì mới có thể thực thể hóa khí kình đây.
Tiên ma cảnh?
Không, Tiên ma cảnh chỉ có thể biến khí kình thành mây, không thể thực thể hóa khí kình.
Vậy anh ta vượt qua Tiên ma cảnh rồi?
Tiên ma cảnh cũng đã vượt qua rồi? Trên cả Tiên ma cảnh, là cảnh giới gì?
Hơn nữa, anh ta có thể cảm nhận được,
Diệp Huyền Tần vẫn dừng lại ở Tuyệt điện cảnh như trước.
Cái người này rốt cuộc là quái thai gì vậy!Anh rốt cuộc đã chọc đến tên kinh khủng này như thế nào.
Ngay lúc này, anh thật sự muốn chết cho rồi. Anh tình nguyện đối mặt với Diêm vương, Cũng không muốn đối mặt với tên quái thai này.
Tay Diệp Huyền Tần run rẩy mở cửa tù,
Anh không biết bản thân mình có thể chịu đựng được cảnh tượng sắp nhìn thấy hay không.
Chỉ mong... Từ Lam Khiết không xảy ra chuyện gì lớn.
Cảnh tượng trong nhà tù dần dần được hiện ra trước mắt.
Hai tay hai chân Từ Lam Khiết bị còng lại, năm trên nền đất lạnh lẽo.
Khóe miệng cô chảy máu, hơi thở mong manh, sắc mặt trắng bệch, không có chút huyết sắc nào,
Không giống đã chết.
Bộ dáng này của cô, rõ ràng là bị trúng độc.
Trong phút chốc,
Diệp Huyền Tần ngay lúc này lòng đau như cắt, cực kỳ đau lòng!
Diệp Niệm Quân nhìn thấy cảnh tượng bị dọa đến khóc "Mẹ, mẹ, mẹ sao vậy.” “Mẹ, mẹ đừng dọa tiểu Quân Quân, huhu.
Diệp Huyền Tần ôm Diệp Niệm Quân lên, nhẹ nhàng đặt cô sang một bên. “Mẹ con đang bị bệnh, thân thể đang rất yếu.“Bây giờ bố sẽ chữa bệnh cho mẹ con, chắc sẽ chữa cho mẹ con khỏi bệnh.” “Tiểu Quân Quân không tin bổ sao?”
Diệp Niệm Quân suy nghĩ rồi gật đầu:"Tiểu Quân Quân tin bố, bố nhất định sẽ chữa khỏi cho mẹ.
Được.
Diệp Huyền Tần cầm còng tay, nhẹ nhàng dùng
Chiếc còng tay hợp kim ngay lập tức trở thành bột lực, phấn.
Sau đó anh lấy Thiên La Thập tam châm ra để chữa trị cho Từ Lam Khiết.
Mọi thứ yên tĩnh như cái chết.
Chỉ còn âm thanh sột soạt ghim kim của Diệp
Huyền Tần.
Tình cảnh yên tĩnh quỷ dị này khiến cho Lý Lặng sắp hỏng mất.
Đây là bình minh trước cơn bão.
Anh không dám tưởng tượng,
Sau khi Diệp Huyền Tần làm xong, sẽ làm gì anh.
Anh không muốn chịu sự giày vò này
Cắn răng chuẩn bị tự sát.
Nhưng mà, Chiến thần Côn Luân chắc chắn sẽ không để anh chết đi dễ dàng như vậy.
Từ Lam Khiết là vợ của Diệp Huyền Tần.
Còn là con gái của mình.
Anh một tay nắm lấy cằm của Lý Lặng, dùng chủ y