*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Lã chã, lã chã!”
Phía trước truyền tới tiếng bước chân yếu ớt.
Có thể xuất hiện nơi này, tuyệt đối không phải là người bình thường. Mọi người đột nhiên trở nên căng thẳng.
Độc Lang hét lên: "Là ai đang đi ở phía trước, mau báo tên ra."
Đối phương rất nhanh đã trả lời lại: " sĩ quan Đại Ngưu của Bắc Cương, dẫn theo hai chiến sĩ, kính chào Thần Soái!"
Thì ra chính là chiến sĩ của Bắc Cương. Bọn họ muốn đi đến thung lũng Tuyệt Tình Cốc sao?
Mọi người đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng tìm được đối phương.
Đối phương gồm có ba người, tất cả đều đang cúi đầu chào hỏi.
Diệp Huyền Tần rõ ràng có thể cảm nhận được hơithở sự sống của bọn họ đều rất yếu.
Nhất là người đang đứng ở giữa, sức sống của anh ta dường như sắp cạn kiệt, chỉ còn lưu lại chút hơi tàn.
Anh ta thậm chí khi quỳ cũng không chắc chắn, lung lay rất mạnh.
Diệp Huyền Tần dò hỏi: "Mọi người đang làm gì vậy?" "Tại sao lại xuất hiện ở vùng cấm địa này."
Đại Ngưu bỗng nhiên khóc lóc, chảy nước mắt nước mũi: "Thần Soái, là tôi có tội, xin Thần Soái hãy trách phạt."
Độc Lang: "Đừng có ở đấy nói nhảm nhí nữa, mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra!"
Đại Ngưu nói: "Lần trước, khi chúng tôi tìm kiếm Cầu Bá Vương thì đã đi đến gần vùng cấm địa này." "Sau đó, trong lúc vô tình tôi phát hiện ra có bóng người vô cùng khả nghi, ở nơi trong lớp sương mù dày đặc ở cấm địa này đi tới đi lui. "Tôi vừa gọi người đó, thì người đó liền chạy, tôi nghi ngờ đối phương chính là Cầu Bá Vương." "Lúc ấy tôi cũng không suy nghĩ quá nhiều, lập tức dẫn theo các chiến sĩ trong đại đội của tôi đuổi theo." "Bóng người kia cứ dẫn bọn tôi đến thung lũng Tuyệt Tình Cốc, rồi sau đó lập tức biến mất không thấy tung tích." "Khi bọn tôi đang chuẩn bị rời khỏi đây thì kia thung lũng Tuyệt Tình Cốc bỗng phóng ra lực hút cựckỳ mạnh mẽ, hút tất cả ba mươi tư người trong đại đội của tôi vào trong thung lũng." "Ba người chúng tôi đã phải nỗ lực rất nhiều mới có thể trốn thoát được."
Thật vậy sao?
Diệp Huyền Tần cau mày.
Lực hút mạnh mẽ bên trong thung lũng Tuyệt Tình Cốc kéo được 34 thanh niên trai tráng vào, vậy rốt cuộc chính là sức mạnh bí ẩn nào chứ.
Sức sống của cả ba người này cũng là bị sức mạnh bí ẩn kia hút mất sao?
Diệp Huyền Tần tiếp tục dò hỏi: "Cơ thể của các người suy yếu như vậy, có liên quan đến lực hút thần bí kia hay không?
Đại Ngưu nói: "Ở gặp phải kia cổ hấp lực sau, chúng ta thân thể rõ ràng yếu ớt rất nhiều."
Diệp Huyền Tần như đang suy nghĩ điều gì đó. Bây giờ về cơ bản thì anh đã có thể chắc chắn, Lực hút thần bí kia có chút tương tự với Hấp Tinh
Đại Pháp của anh, chuyên hút sự sống của con người. lão trưởng thôn dò hỏi: "Rốt cuộc thì lực hút kia là lực lượng gì chứ."
Đại Ngưu lắc đầu: "Tôi cũng không biết." "Chỉ là, chắc hẳn chính là nguồn lực được phát ra từ bên trong thung lũng Tuyệt Tình Cốc theo chiều gió" lão trưởng thôn lắc đầu: "Không thể nào." "Phượng hoàng trong tự nhiên chắc chắn khôngthể nào hút đi sức sống của." "Sức mạnh này, có chút tương tự với... Hấp Tinh Đại Pháp. "Thần Soái, tôi nghi ngờ lực hấp dẫn thần bí này là do con người tạo ra."
Diệp Huyền Tần gật đầu: "Có khả năng rất lớn!" "Đi thôi, chúng ta mau đến thung lũng Tuyệt Tình
Cốc để tìm hiểu sự thật.
Thung lũng Tuyệt Tình Cốc để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ba người Đại Ngưu,
Cả đoạn đường đi, cả ba người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Sự sợ hãi này phát ra từ tận đáy lòng, là nỗi sợ mà ý chí không thể nào chiến thắng.
Cũng may là có Thần Soái ở bên cạnh, bọn họ yên tâm hơn rất nhiều.
Không lâu sau, mọi người đã đi đến thung lũng Tuyệt Tình Cốc.
Ở đây, sương mù dày đặc hơn, bóng tối và hơi thở chết chóc khiến cho người ta nghẹt thở.
Một lực hút mạnh mẽ truyền đến từ đáy thung lũng, không ngừng hút đi sức sống của bọn họ.
Đám người Diệp Huyền Tần và Độc Lang vẫn cảm thấy khá ổn,
Bọn họ nếu không phải là Tuyệt Điên thì chính là Phong Vương,
Lực hút này không gây ra quá nhiều thương tổn cho bọn họ.