*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh đưa mắt ra hiệu với ba người Sát Lang.
Cả ba người không chút dấu hiệu gì, tấn công
Kinh Vương.
Kinh Vương: "..." "Các cậu dừng lại!
Dưới cơn tức giận mãnh liệt, ông ta không nhịn được mà bùng nổ.
Cuộc chiến giữa hai bên hết sức căng thẳng. Độc Lang, Sói Lang và ông Sở sớm đã phong vương rồi.
Trong nhận thức của Diệp Huyền Tần, Kinh Vương chỉ là một chiến thân thiện giải.
Trong những trường hợp bình thường, Kinh Vương chắc sẽ không đánh lại một đòn tấn công của ba người hợp lại.
Nhưng không ngờ rằng Kinh Vương lại đỡ được ba bốn chiêu của bọn họ, vẫn còn đang vất vả chống đỡ. Lúc này, ông ta đã thể hiện được sức mạnh của cường giả vương cảnh.Không còn nghi ngờ gì nữa. Kinh Vương này đã được bốn môn phiệt ẩn thế lớn bồi dưỡng thành cường giat vương cảnh.
Nhưng cho dù ông ta có phong vương, ba đấu một thì ông ta cũng ở thế bất lợi tuyệt đối.
Chỉ trong hai phút, ông Sở đã dùng một chưởng đánh bay Kinh Vương.
Ba người đang cố gắng thừa thắng xông lên, giết chết Kinh Vương.
Nhưng không ngờ rằng trong rừng cây phía xa xô lại truyền đến một âm thanh gầm lên giận dữ: "Dừng tay!"
Ngay sau đó, một đám người gào thét đi đến, ngăn chặn trước mặt Kinh Vương. Đám người đi đến tổng cộng có ba mươi tư người.
Có người biết nhiều vừa nhìn đã nhận ra bọn họ: Ba mươi tư sử của Đại Hạ.
Ba mươi tư sử này, mỗi người trong số họ đều trấn thủ xưng vưng một thành phố ở Đại Hạ.
Bọn họ cùng với Kinh Vương nắm giữ ba mươi tư tỉnh ở Đại Hạ và thế giới võ đạo Thủ Đô.
Vào ngày thường, bọn họ sống rải rác khắp nơi trên Đại Hạ, không gặp nhau mấy.
Hôm nay ba mươi tư sử quy tụ về đây, thật sự hiếm thấy. “Tôi khinh!”
Sát Lang tức giận đến nỗi phun ra một bãi nước miếng.Ba mươi tư sử đến không đúng lúc rồi.
Dù là bọn họ đến muộn thêm chỉ mười giây, ông đây cũng đã có thể tiêu diệt được Kinh Vương rồi.
Kinh Vương khó khăn đứng dậy, cười ác độc: "Ba mươi tư sử, có hai vị vương." "Thêm cả tôi, tổng cộng có ba vị vương!" "Ba mươi tư sử cùng với ba mươi hai vị, cũng đều là chiến thần, cộng thêm ba đội kỵ binh lớn bao vây ở bên ngoài, lực lượng này các cậu không thể chống lại được đầu." "Tên họ Diệp kia, bây giờ cậu nhận tội đền tội còn chưa quá muộn đâu, nếu không, hôm nay người của câu sẽ bị tiêu diệt"
Diệp Huyền Tần cũng cười, cười một cách thoải mái.
Bọn ông có nhiều người mạnh hơn thì có sao? Tôi đường đường là một kẻ mạnh.
Trong mắt tôi, vị vương chỉ yếu như muỗi mà thôi. Tôi có thể dễ dàng đánh bại ông!
Ông Sở tức giận mắng: "Có cái rắm đấy, hôm nay tôi sẽ lĩnh giáo, xem ông làm thế nào mà chúng tôi không thể chống cự được." "Độc Lang, cậu ngăn chặn những người khác. Sát Lang, cậu cùng tôi giết ba vị vương bọn họ!"
Độc Lang: "Khốn kiếp. Hôm nay tôi sẽ chém vị vương, những chiến thần kia giao cho cậu đấy."
Kinh Vương và ba mươi tư sử tức sùi bọt mép.
Sỉ nhục, những lời sỉ nhục trần trụi.Bọn họ tranh giành đòi giết ba vị vương, không biết xấu hổi
Không đợi ba người phân công xong ra tay như thế nào, hai chiếc trực thăng từ từ hạ cánh.
Ba người xuống từ chiếc trực thăng đầu tiên. "Ba tổ chức chấp hành pháp luật của Đại Hạ, ba vị trưởng tổ chức đến rồi!" Sáu người xuống từ chiếc trực thăng thứ hai. "Sáu bộ phận võ thuật của Đại Hạ, sáu vị trưởng bộ phận đến rồi!"
Am!
Sự xuất hiện của chín người này, hoàn toàn làm dâng lên cao trào của hiện trường.
Chín người này, cộng thêm ba mươi tư sử và Kinh Vương, về cơ bản chính là danh sách mạnh nhất, hoàn chỉnh nhất của thế giới võ đạo Đại Hạ.
Bọn họ tập hợp ở đây, có thể gây ra một cảm giác chấn động trên toàn thế giới.
Động tĩnh ngày hôm nay quá lớn rồi.
Không biết tiếp theo Thần soái có thể kết thúc nó hay không.
Người của ba chưởng môn đã chuẩn bị tự tử, Thần soái chắc chắn không thể ngăn cản được những người này.
Thay vì chết dưới thanh kiếm của những kẻ mạnh này, còn không bằng tự tạo cho mình một sự thoải mái, bớt chút đau đớn.
Kinh Vương hạ lệnh: "Ba mươi tư sử, ba tổ chức
*