*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lão quốc tướng quân nói: “Thần Soái, lời nói của cậu vừa nãy là đang hoài nghi sát thủ bị chiến thần Côn Luân giết chết,
là do ông ta tự sắp xếp sao?"
“Ông ta thực ra là đang muốn làm giả linh thạch?"
Diệp Huyền Tần: "Khả năng rất lớn.”
Lão quốc tướng quân nắm chặt bàn tay: "Đúng là tên khốn, bởi vì linh thạch,
đã không màng mà mang vận mệnh đất nước ra chỗ nguy hiểm.
"Hừ, việc này tôi sẽ điều tra đến cùng, cho Đại Hạ một lời giải thích hoàn mỹ."
Một lúc sau, Lão quốc tướng quân tiếp tục nói: "Đúng rồi, Thần Soái à, đến
giờ đội sát nhân Ma Quỷ đã bị trừ khử, vì sao cậu vẫn không chịu tiết lộ thân phận người vương giả đệ nhất?”
Diệp Huyền Tần lại thở dài: "Haizz, hôm nay có người nhòm ngó đến mỏ linh thạch, có đường ống lấy trộm linh thạch từ mỏ linh thạch.
“Tôi phải dùng thân phận Thần Soái phế vật, để điều tra ra nơi đó.”
Há?
Lão quốc tướng quân đột nhiên hoảng hốt: “Thần Soái, sao cậu biết có người lấy trộm linh thạch.
Diệp Huyền Tần nói: “Muốn trở thành cấp Vương, bắt buộc phải có linh thạch hỗ trợ.
“Trong biên giới nước Mỹ vẫn chưa phát hiện ra mỏ linh thạch, nhưng đội trưởng Ma Quỷ lại trở thành cấp Vương rồi."
“Lẽ nào điều này vẫn chưa đủ để chứng minh, mỏ linh thạch của Đại Hạ chúng ta bị ăn trộm rồi sao?"
Lão quốc tướng quân nét mặt trở nên nghiêm trọng: “Linh thạch chính là tiềm
lực của nước Đại Hạ"
“Việc này, tuyệt đối không thể chếnh mảng buông lỏng được, nhất định phải điều tra đến cùng!”
Diệp Huyền Tân: "Lão quốc tướng quân, việc này ông đừng có nhúng tay vào nữa, tránh việc đánh rắn động cỏ.” “Tôi sẽ tự tay điều tra việc này.”
Có tinh thần cao
Lão quốc tướng quân chấp tay chào Diệp Huyền Tần.
Hai người trở về trong đám người. Nghi thức trao thưởng tự nhiên không cần tiến
hành.
Diệp Huyền bảo mấy người Hắc Bao Công và ông Sở, đưa những lãnh đạo hàng đầu này về nơi ở của mình.
Anh để một mình Độc Lang ở lại.
Đến bây giờ bảo vệ mỏ linh thạch, là Độc Tự
lang quân.
Độc Tự Lang quân có khả năng bảo vệ và canh phòng rất lớn.
Độc Lang không hiểu vì sao Diệp Huyền Trân giữ anh ta ở lại: "Anh, anh
tìm em có việc gì à?”
Diệp Huyền Tần nói lời nói thành khẩn kèm ngụ ý sâu xa: “Độc Lang, tôi hỏi cậu, độ trung thành của Độc Tự Lang Quân cậu như thế nào?”
Độc Lang nói: “Anh, chỉ cần anh ra lệnh, Độc Tự Lang Quân không hề do dự vì người mà bán mạng, không có bất cứ ngoại lệ nào"
Diệp Huyền Tần lắc lắc đầu nói: "Không đúng!” Độc Lang ngơ người ra: “Anh, sao anh lại nói
Diệp Huyền Tẫn nói: “Độc Tự Lang Quân có thể phản bội, bán nước cho giặc!”
Cái gì cơ!
Độc Tự Lang Quân như muốn nổ tung: “Đúng vậy, có người dám phản
bội, người đó sẽ chết!"
“Anh, anh nói với em người đó là ai, em lập tức giết nó.”
Diệp Huyền Tần nói: “Đừng nóng vội, tôi chỉ nói là nếu như"
“Hiện giờ thì vẫn chưa dám chắc chắn, rốt cuộc có phải là tên phản bội từ trong đội Độc Tự Lang Quân hay không.
Độc Lang thở phào, lau lau những giọt mồ hôi
trên trán: “Anh à, anh không có chứng cứ sao?" Diệp Huyền Tần nói: "Chỉ là phỏng đoán mà thôi."
“Cậu cũng biết đó, muốn trở thành cấp Vương, bắt buộc phải có linh thạch.
“Nước Mỹ chưa phát hiện ra mỏ linh thạch, nhưng đội trưởng Ma Quỷ đã trở thành cấp Vương.
“Cho nên tôi nghi ngờ, có người từ Đại Hạ ăn