*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đội trưởng Ma Quỷ đột nhiên tăng tốc, nhanh như chớp, khuấy động những trận cuồng phong lên.
Chết
Lão quốc tướng quân cũng tức giận rồi. Hôm nay, cho dù có chết cũng phải kéo đối phương chết cùng!
Ông ta dồn hết sức lực toàn thân để đứng lên, xông về phía đội trưởng Ma Quỷ.
Ông ta muốn tự hủy căn cơ, cùng chết với đội trưởng Ma Quỷ, nhưng khi hai người đến sát vào nhau thì Lão quốc tướng quân đã sắp đến lúc tự hủy căn cơ rồi.
Một luồng khí kình vương giả vô hình như đỉnh núi đến áp chế về phía ông ta.
Cùng lúc đó, Khí kình vương giả này còn đẩy đội trưởng Ma Quỷ ra xa mấy chục mét.
Hai người đều choáng váng.
Khí kình vương giả ở đâu đến thế!
Âm!Một bóng người từ trên trời giáng xuống, nên xuống mặt đất thành một chiếc hố to, sâu hai mét.
Diệp Huyền Tần
Vậy mà lại là Diệp Huyền Tần đến!
Không nghi ngờ gì, Khí kình vương giả vừa rồi do Diệp Huyền Tần bạo phát ra.
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần, Lão quốc tướng quân vô cùng vui mừng cũng tràn đầy sự áy náy tự trách mình.
Đều tại bản thân không tin Diệp Huyền Tần, hại Đại Hạ suýt chút nữa thì xảy ra đại loạn.
Dù vậy thì Diệp Huyền Tần vẫn sẵn sàng trong bóng tối bảo vệ mình.
Hóa ra, là bản thân đã dùng lòng tiểu nhân để đo lòng quân tử.
Trong lòng đội trưởng Ma Quỷ cũng tràn đầy sự chấn động.
Cảm giác của ông ta không sai, vừa rồi Diệp Huyền Tần đã bạo phát ra khí kình vương giả!
Đáng chết, Diệp Huyền Tần không phải là căn cơ tận phế, chìm đắm trong cuộc sống của người bình thường sao?
Vì sao vẫn có thể bạo phát ra khí kình vương giả chứ!
Nói dối, căn cơ Diệp Huyền Tần bị phế hoàn toàn chính là nói dối!
Trên thực tế anh cũng đã đạt được Cấp Vương rồi.
Hơn nữa từ việc anh tung ra Khí Kình vương giảthì có thể thấy thực lực của anh, tuyệt đối không thấp hơn mình
Đội trưởng Ma Quỷ không nhịn được mà lo lắng.
Lão quốc tướng quân thở dài: “Thần soái, thật xin lỗi, lúc trước chúng tôi đã hiểu lầm cậu.” “Tôi... Tôi xin lỗi cậu...
Diệp Huyền Tần xua tay: "Không sao cả. “Thực ra, đây là sách lược của tôi.” “Thực ra tôi cũng muốn để các ông tin tiểu đội sát thủ Ma Quỷ đã bị chiến thần Côn Luân giết chết rồi, không bố trí lực lượng bảo vệ ở cạnh người, như vậy, tiểu đội sát thủ Ma Quỷ chân chính mới nhân lúc còn trống mà đi vào.”
Lão quốc tướng quân dở khóc dở cười, không ngờ đến bản thân lại vô hình trung cũng thành quân cờ của Diệp Huyền Tần.
Đương nhiên, Lão quốc tướng quân biết Diệp Huyền Tần nói như vậy cũng có suy nghĩ đến thành phần thể diện của bản thân mình ở bên trong.
Ánh mắt lạnh băng của Diệp Huyền Tần chầm chậm rơi trên người của đội trưởng Ma Quỷ. “Đến Đại Hạ của tôi làm loạn, bất kể là thân phận gì, nhất định phải trừng phạt!” “Các người là tự mình xử hay là để tôi giúp?” “Tự mình xử thì nhanh chóng. Nếu không, tôi sẽ từng chút một giày vò đến chết các người.”
Đội trưởng Ma Quỷ cắn chặt răng lại: “Thần soái
Đại Hạ, cậu trốn cũng đủ sâu đấy.”