Chiến Thần Phong Vân

Chương 1305: Mười ngàn địch vây quét Thần Soái




Ban đầu, đội cảm tử Lang Vương muốn tới tiễn Diệp Huyền Tần.

Có điều bị Diệp Huyền Tần uyển chuyển từ chối.

Ban đầu, nền móng Thần Soái bị hao tổn, các nước nhỏ gần biên giới rinh Đại Hạ như hổ rình mồi.

Nếu đội cảm tử Lang Vương tự ý rời khỏi tuyến biên phòng, chỉ sợ kẻ thủ không thể ngồi yên.Về vấn đề này, đội cảm tử Lang Vương cũng không tiếp tục kiên trì nữa.

Anh của chúng ta là cường giả cấp Vương mà.

Trên thế giới này, kẻ có thể làm bị thương đến người của anh ta còn chưa sinh ra đầu.

Chúng ta cần gì phải lo lắng cho an toàn của anh ta chứ.

Lúc giữa trưa.

Diệp Huyền Tần lái xe một mình, chính thức rời khỏi tuyến biên giới phía Tây.

Không có đội ngũ đến tiền, cóchút bị thương, Gió thổi vi vu có hơi lạnh, quan niệm người đàn ông mạnh mẽ ra đi không bao giờ trở lại.

Tuyến biên giới phía tây, là một hoang mạc mênh mông bát ngát.

Anh vừa rời đi, Bên cạnh một cồn cát cách đó không xa, bỏng nhiên chuyển động.

Một người từ trong cồn cát nhỏ ra.

Tên đó nhìn bóng dáng Diệp Huyền Tần rời đi, liên tục cười lạnh.

“Thần Soái từng được người người vây quanh không ai so đượcvậy mà cũng có lúc nghèo túng như the.

“Quả nhiên là nghèo đi rồi thì phượng hoàng cũng không bằng con gà thôi."

Tên đó lấy một cái bộ đảm ra, ấn "Tướng quân Wilson, mục tiêu đã rời khỏi tuyến biên giới, chạy về hướng của ông, xin chuẩn bị: Hai mươi ki-lô-mét phía trước.

Một đám người đang tụ lại một chỗ, nhìn về hướng Đại Hạ, trông mòn con mắt.

Đám người này, chính là thế lựccác nước khác phải tới giết chết Diệp Huyền Tần.

Những người nước ngoài đổ xô vào đoạt mỏ linh thạch trước đây, phần lớn là người trên mảnh đất xám.

Mà đám người này, phần lớn đều là nhân vật bên phía chính phủ, thực lực càng mạnh.

Bọn chúng vô cùng thèm khát mạng sống của Diệp Huyền Thần.

Tên cầm đầu là kẻ thù lớn nhất của Diệp Huyền Tần.

Tướng quân Wilson của Mỹ đến.

Năm năm trước, lúc Diệp Huyền Tần dẫn đội cảm tử Lang Vương cầnquét tám nước vùng biên giới, từng đánh bại tướng quân Wilson.

Điều này làm cho tướng quân Wilson rất mất mặt, ông ta luôn ghim trong lòng việc này.

Lần này có cơ hội giết chết Thần Soái, đương nhiên ông ta sẽ không bỏ qua.

Từ đầu đến cuối, Ánh mắt ông ta chưa hề rời khỏi hướng Đông.

Cuối cùng.

Dưới sự mong đợi của ông ta, Một chấm đen nhỏ hiện lên ởtrong tầm mắt hơn nữa càng lúc càng lón.

Đó là một chiếc xe jeep của Đại На.

Trong nháy mắt tướng quân Wilson như được bơm máu gà nhảy dựng lên.

"Mục tiêu đến rồi."

"Các vị nghe cho rõ, con mồi này là của tôi, ai cũng đừng hòng đoạt với tôi."

"Nếu không, chính là đối đầu với nước Mỹ chúng tôi."

Tuy rằng mọi người không nói, nhưng cũng không dám nói gì.Đám người bao vây Diệp Huyền Tân.

Tướng quân Wilson châm biếm nói: "Diệp Huyền Tần, tính ra mày cũng xem như anh hùng, không chạy đường vòng để trốn."

"Yên tâm, đợi chút nữa tạo sẽ cho mày được vui vẻ.

Diệp Huyền Tân cũng cười lạnh: "Sao tao phải đi đường vòng?" “Biết đem đảm người này gom lại một chỗ không phải giúp tao dễ dàng hơn sao?" Ha ha! Đám người cười to.Ý tử của anh là, Là Diệp Huyền Tần cố ý gồm họ lại một chỗ, đánh bẹp họ? Giỡn cũng vui quá đi.

Đám người còn đang xem Diệp Huyền Tần vì để cứu vớt chút tôn nghiêm cuối cùng mà nói năng điện cuồng.

Tướng quân Wilson đi một bước về phía Diệp Huyền Tân: "Thần Soái, vì chờ đến hôm nay, tạo chờ đến sắp điên lên rồi."

"Bây giờ, cuối cùng cơ hội cũng đến" "Món nợ giữa tao và máy cũngđến lúc tỉnh cho rõ ràng rồi "