Diệp Huyền Tân phất phất tay: “Đương nhiên là phải trừ nhưng không phải chỉ giải quyết một mình hắn.
“Cấp quan của Trần Hữu Lương rất thấp, hắn ta không có gan buôn bán riêng vũ khí đạn dược và tiết lộ cơ mật quốc gia đầu."
"Sau lưng hắn ta chắc chắn còn có người chống lưng.
“Nếu không một chiến sĩ xuất thân lính đánh thuế sao có thể quản lý cả một nhà kho vũ khí đạn dược chứ."
"Nhất định phải lần theo manh mối của tên Trần Hữu Lương này, tóm lấy người sai sử sau lưng hắn.”
Tham Lang: "Đã rõ.
Diệp Huyền Tân lại quay đầu nhìn về phía ông Sở: “Đã tìm được nguồn gốc súng và đạn của mấy tên bắn tỉa kia chưa?" Ông Sở lắc đầu: “Trên những thứ vũ khí đó không có bất cứ ký hiệu gì, chắc là chế tạo riêng.
Diệp Huyền Tân gật đầu: "Trần Hữu Lương là người có hiềm nghi lớn nhất."
"Hắn ta nằm giữ một nhà kho vũ khí đạn dược, tự mình chế tạo một lô súng cũng rất dễ dàng.
"Bây giờ Trần Hữu Lương chính là mạnh mối duy nhất, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua Lúc này điện thoại Diệp Huyền Tần đột nhiên đổ chuông.
Là Từ Lam Khiết gọi tới.
Diệp Huyền Tân bắt máy.
Trong điện thoại, Từ Lam Khiết nghẹn ngào kể lại chuyện Trần Hữu Lương gây chuyện với tập đoàn Diệp Linh cho Diệp Huyền Tần nghe.
Diệp Huyền Tần nghe xong không giận ngược lại cười ra tiếng.
“Thật đúng là buồn ngủ liền gặp chiếu mạnh mà."
"Vừa muốn điều tra Trần Hữu Lương hắn ta liền tự mình đưa tới tận cửa.
"Đi, chúng ta tới trụ sở mới của tập đoàn Diệp Linh gặp hắn ta."
Trụ sở mới của tập đoàn Diệp Linh.
Từng bộ từng bộ máy tính bị vứt xuống từ trên tòa lầu, rơi xuống đất vỡ nát.
Mỗi lần có một bộ máy tính rơi xuống, lòng Từ Lam khiết lại như bị kim đâm một lần.
Bản thân máy tính không đáng tiền.
Nhưng đáng tiền là tài liệu và số liệu trong máy tính đó.
Cuối cùng, máy chủ tổng bộ của công ty bị đẩy đến sân thượng tòa nhà, bất cứ lúc nào cũng có khả năng rơi xuống.
Từ Lam Khiết căng thẳng tới mức ngừng thở.
Máy chủ tổng bộ này lưu trữ tất cả số liệu của công ty.
Nếu máy chủ tổng bộ bị đập nát, vậy tập đoàn Diệp Linh bị tổn thất một nửa giá thị trường cũng còn nhẹ.
Nghiêm trọng hơn, có khi có khả năng phải phá sản để trả nợ.
Nói cách khác, máy chủ tổng bộ này, chính là mạng của công ty! Trần Hữu Lương nhìn máy chủ tổng bộ ở trên tầng thượng, uy hiếp nói: “Cho cô một cơ hội cuối cùng.
"Là công ty phá sản, các người nợ một khoảng nợ, hay là đổi lấy bảy trăm tỷ để được cả đời ăn no uống say.
Đầu Từ Lam Khiết phình to, Cô không nỡ để công ty phá sản.
Càng không nỡ đem công ty cho không kẻ thù! Cô không nói lời nào! Haizz Trần Hữu Lương thở dài một hơi: “Thật đúng là ngu muội không chịu tỉnh ngộ mà.”
Anh ta phất tay với người ở trên tầng thượng.
Máy chủ tổng bộ nặng tới hai ba trăm ký liền rơi vù xuống.
Từ Lam Khiết tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Cô không nỡ nhìn thấy máy chủ tổng bộ bị rơi nát vụn.
Nhưng đợi hồi lâu cũng không nghe thấy âm thang chạm đất.
Cô nghi hoặc mở mắt ra, sau đó liền lập tức trổ mắt.
Một ông già vậy mà lại dùng hai tay cứ thế cứng rắn đỡ lấy máy chủ tổng bộ.
Trời ạ, một đồ vật nặng hai ba trăm ký rơi từ trên cao xuống, lực xung kích mạnh tới mức nào nghĩ thôi cũng biết.
Có đập chết mười con voi cũng không thành vấn đề.
Nhưng ông già này không chỉ không sao mà thậm chí còn vững vàng đỡ lấy được máy chủ tổng bộ.
Ông ấy là thần sức mạnh sao? Phải biết rằng ông Sở chính là Đơn tu quân thể quyền, với lại còn là cường giả cấp chiến thần.
Quân thể quyền, quan trọng nhất chính là sức mạnh cơ bắp.
Dùng thân thể phàm thịt tu thành chiến thần, sức lực đương nhiên là rất mạnh, nói là thần sức mạnh cũng không ngoa.
Ông già này chắc chắn không thể nghi ngờ chính là ông Sở.
Ông Sở nhẹ nhàng thả máy chủ tổng bộ xuống.
Diệp Huyền Tân cũng xuất hiện.
Từ Lam Khiết chạy đến uất ức nói: “Huyền Tần, cuối cùng anh cũng tới rồi.”
Diệp Huyền Tần xem xét Từ Lam Khiết từ trên xuống dưới, sau đó cười nói: “Khiết, em không sao là tốt rồi."
"Yên tâm, cứ giao cho anh đi."
Từ Lam Khiết gật đầu, sau đó cười với ông già: “Ông ơi, cảm ơn ông ạ."